Sử Thương Hải uống ngụm trà rồi nói khẽ: "Cô ta ở chỗ tôi chắc không sao, không có sự phân phó của tôi thì không ai dám đến tiểu viện của tôi cả."
Trương Dương gật đầu: "Đa tạ lão gia tử đã viện thủ, chờ tôi nghĩ ra biện pháp ổn thỏa sẽ mau chóng an bài cho cô ta rời khỏi."
Sử Thương Hải không biết Tần Manh Manh rốt cuộc là ai, nhưng ông ta tin chuyện Trương Dương nhờ ông ta chắc chắn sẽ không sai. Từ những lời này của Trương Dương có thể biết, ít nhất trước mắt Trương Dương vẫn chưa tìm được biện pháp giải quyết chuyện này, Sử Thương Hải đề nghị: "Có một số chuyện trong mắt tôi thì rất khó, nhưng đối với người khác lại rất đơn giản." ông ta là đang uyển chuyển nhắc nhở Trương Dương phải biết lợi dụng quan hệ, bối cảnh của Trương Dương ông ta hiểu rất rõ, phó thủ tướng Văn là cha nuôi của hắn, mà quan hệ của hắn và Kiều gia cũng rất tốt, nếu như Trương Dương có thể thuyết phục bất kỳ một ai ra mặt cho hắn. Chắc hẳn bất kỳ nan đề nào cũng đều sẽ được giải quyết dễ dàng.
Trương Dương nói: "Những việc nhỏ này tự rồi có thể giải quyết." Hắn cũng không phải là chưa nghĩ tới tìm người giúp, nhưng chuyện của Tần Manh Manh vô cùng mẫn cảm, Hà Trường An trước mắt liên quan tới rất nhiều mục phạm tội kinh tế, Văn Quốc Quyền thì đang ở thời khắc tranh cử mấu chốt, người khác ước gì có thể tóm lấy thóp giữa y và Hà Trường An, nếu như Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060937/chuong-1237-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.