Liễu Đan Thần không dám ngẩng đầu nhìn hắn: "Mạng của tôi là sư phụ cho, cho dù ngài bảo tôi chết thì tôi cũng không nhíu mày, sư phụ, tôi thực sự không có năng lực này."
Tiêu Quốc Thành hừ lạnh một tiếng, hắn đứng dậy: "Tôi lúc trước cũng muốn cho hắn cơ hội. Nhưng thằng ôn này năm lần bảy lượt làm hỏng đại kế của tôi, tôi nếu tùy ý để hắn làm bậy, chỉ sợ lửa sẽ đốt lên người tôi."
Liễu Đan Thần nói: "Sư phụ, hắn không hề lợi hại như vậy đâu. Trong kế hoạch của ngài hắn cũng không phải là nhân vật quan trọng gì, vì sao phải phí tinh lực..."
Tiêu Quốc Thành chậm rãi bước về phía Liễu Đan Thần.
Liễu Đan Thần vội vàng dừng nói chuyện, đầu cúi thấp hơn.
Tiêu Quốc Thành nói: "Ngày đầu tiên vào môn hạ của chúng ta, tôi đã nói với cho rồi. Ở chỗ tôi chỉ có phục tùng, không thể hỏi vì sao. Trong các đệ tử của tôi, người tôi hiểu rõ nhất chính là cô, không chỉ bởi vì anh cô thông minh, hơn nữa còn bởi vì anh cô nghe lời. Tôi thừa nhận tôi đã đi nhầm một nước cờ, tôi không nên để cho ra tay đối phó Trương Dương."
Liễu Đan Thần nói: “Sư phụ, tôi đã hạ thất tâm cổ lên người hắn rồi."
Tiêu Quốc Thành thở dài nói: "Thất tâm cổ, cô còn có nhớ mấu chốt của thất tâm cổ là gì hay không? Người hạ cổ đầu tiên phải cô ý chí kiên định, bất kể chung quanh biến hóa như thế nào đều bất vi sở động, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060889/chuong-1225-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.