Trương đại quan nhân nhìn Hắc Quả Phụ phong tao mười phần, thầm nghĩ trong lòng, nữ nhân như cô trừ phong tao hở hang ra, luận về diện mạo và khí chất thì sao có thể so được với người ta, hắn lại nghĩ tới Cố Giai Đồng, loại nữ nhân nông cạn nhất mới cứ thích biểu lộ sự quyến rũ ra ngoài, nhớ lại những tình cảnh lúc trước, Trương đại quan nhân trong lòng không khỏi đau xót.
Hắc Quả Phụ nhìn ra hắn đang thất thần, có chút không vui: "Nghĩ gì thế?"
Trương Dương nói: “Tôi cảm thấy một số lời mà cô nói cũng rất có đạo lý.”
Mày liễu của Hắc Quả Phụ dựng thẳng rồi lườm hắn một cái, nói khẽ: "Nghe nói anh trong chuyện của cảng Phước Long rất găng với cô ta."
Trương Dương cười nói: "Cô cũng nghe nói, chứng tỏ chuyện này căn bản không đáng tin."
Hắc Quả Phụ nói: "Tin đồn vô căn cứ chưa chắc không phải có nguyên nhân."
Trương Dương cười nói: "cô không cần quanh co lòng vòng nữa, có chuyện gì thì cứ nói rõ với tôi đi."
Hắc Quả Phụ nói: "Anh biết đó, tôi hiện tại đang làm việc ở Đỉnh Thiên, thân là một phần tử của Đỉnh Thiên tất nhiên phải xuất lực vì Đỉnh Thiên rồi."
Trương Dương từ lúc nhận được tấm danh thiếp của cô ta cũng đã đoán được cô ta sớm muộn gì cũng sẽ lên tiếng cho Đỉnh Thiên, cho nên không hề cảm thấy bất ngờ, hắn mỉm cười nhìn Hắc Quả Phụ Thiệu Minh Phi, không nói gì.
Thiệu Minh Phi nói: "Tập đoàn Nguyên Hòa định rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060879/chuong-1223-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.