Trương Dương nhìn hai cha con trước mắt, tuy rằng không thể dùng hổ phụ khuyển tử để hình dung, nhưng địa vị và năng lực của Lý Xương Kiệt hiển nhiên không thể bằng được phụ bối, tình hình tương tự Trương Dương cũng thấy không ít, Văn gia, Kiều gia đều gặp phải vấn đề nối nghiệp vô lực, nhưng vấn đề đồng dạng ở Bắc Triều Tiên thì ác liệt hơn so với bên này nhiều.
Lý Ngân Nhật nói: "Ở trong nước tôi có rất nhiều cừu gia, bọn họ so với bất kỳ ai thì quan tâm tới bệnh tình của tôi hơn, nếu như bọn họ biết tôi sắp chết, chuyện trở nên trở nên khó bề tưởng tượng."
Trương Dương nói: "Cho nên, ngài cần một tháng thời gian để xử lý việc này."
Lý Ngân Nhật nói: "Con người ta không thể quá tham được, lần trước cậu đã chữa bệnh giúp tôi, tôi đã sống lâu tới như vậy, tôi cho rằng mình đã khỏe, lại lại bắt đầu phóng túng thanh sắc, trời cao quả nhiên không chịu cho loại người như tôi cơ hội lần thứ hai.
Lý Xương Kiệt nói: "Cha, có lẽ sẽ có kỳ tích." Hắn nhìn Trương Dương, hy vọng Trương Dương có thể gật gật đầu, nhưng Trương đại quan nhân thủy chung không có bất kỳ phản ứng gì.
Lý Ngân Nhật nói: "Đã rất tốt rồi, Trương Dương, cậu thực sự có thể giúp tôi sống thêm một tháng giống như người bình thường ư?"
Trương Dương gật đầu: "Tôi chắc có thể làm được!"
Lý Xương Kiệt và Trương Dương cùng nhau ra ngoài cửa, Lý Xương Kiệt thở dài nói khẽ: "Huynh đệ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060876/chuong-1222-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.