Kiều Mộng Viện nói: "Tôi nghe nói Khưu Phượng Tiên đã bị bắt cóc?"
Trương Dương thở dài nói: "Vừa mới rồi còn đang nói chuyện này, cũng không biết là ai làm, khiến nhân tâm hoảng sợ: "Hắn vươn tay ra, cầm cổ tay Kiều Mộng Viện nói: "em cũng phải cẩn thận, trong khoảng thời gian này không yên ổn không yên ổn."
Kiều Mộng Viện nói: "Em cẩn thận cái gì? Em luôn luôn giúp mọi người làm điều tốt, lại không có cừu nhân."
Trương đại quan nhân nói khẽ: "Anh có, em là nữ nhân của anh, anh sợ người khác bởi vì anh mà xúc phạm tới em."
Kiều Mộng Viện gắt: "Còn lâu!"
Trương đại quan nhân nhìn đùi đẹp của Kiều Mộng Viện, nuốt nước miếng một cái rồi nói: "Hôm nay em thật xinh đẹp."
Kiều Mộng Viện đỏ mặt. Nói khẽ: "Cái miệng của chỉ giỏi lừa người ta."
Trương đại quan nhân nhìn thấy bộ dạng ngượng ngùng của cô ta, trong lòng nóng lên, đang muốn chiếm chút tiện nghi thì nghe điện thoại bàn đổ chuông, sau đó là giọng nói của Phó Trường Chinh: "Bí thư Trương, có vị nữ sĩ tên là Thiệu Minh Phi muốn gặp anh."
Trương đại quan nhân nghe thấy tên của Thiệu Minh Phi thì lập tức da đầu có chút ngứa ran: "Cậu cứ nói tôi không có ở đây."
Vẻ mặt kích động của Trương đại quan nhân không hề qua được mắt Kiều Mộng Viện, cô ta nói khẽ: "Người nào mà dọa anh thành như vậy?"
Trương Dương thở dài: "Một lời khó nói hết."
Kiều Mộng Viện nói: "Anh chắc không phải là bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060855/chuong-1216-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.