An Đạt Văn nói: "Chuyện Tử Hà quan làm rất thất bại, chẳng những không hoàn thành nhiệm vụ, còn tổn thất tám gã thủ hạ."
Võ sĩ cúi người thật sâu: "Chủ nhân, khiến ngài thất vọng rồi, nhiệm vụ ngài giao cho tôi tôi nhất định sẽ hoàn thành, cho dù là mất cả mạng."
An Đạt Văn xua tay nói: "Hy sinh Mù quáng là chuyện ngu xuẩn nhất, Trung Quốc có câu châm ngôn, chết có nhẹ như lông hồng, có nặng như Thái Sơn, cái gọi là tinh thần võ sĩ đạo của Nhật Bản cũng không phải là hy sinh mù quáng, hy sinh vì nghĩa thì cũng phải là vì đại nghĩa."
Võ sĩ cúi người, thủy chung vẫn duy trì tư thái khiêm tốn.
An Đạt Văn nói: "Tạm thời manh động, chuyện của Khưu gia có thể tạm đặt sang một bên, anh giúp tôi trước tiên tìm ra Nghiêm Quốc Chiêu đã."
Võ sĩ đạo nói: "Vâng!"
An Đạt Văn lại nói: "Khưu Phượng Tiên bị người ta bắt cóc, có người muốn nhân cơ hội làm loạn, đổ hết một loạt chuyện này lên người chúng ta, tôi tuy rằng không sợ, nhưng cũng không muốn vô duyên vô cớ chịu tiếng xấu thay cho người khác."
Võ sĩ đạo: "Chủ nhân yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ tra ra manh mối."
Sau khi Võ sĩ rời đi, An Đạt Văn thở dài: "Nghiêm Quốc Chiêu rốt cuộc đang tính toán điều gì."
An Đức Uyên nói Người này lập trường không rõ, hắn rốt cuộc đứng ở bên ai thì rất khó nói: "Nói tới đây, hắn tạm dừng một chút rồi bảo: "Chú của Hồng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060853/chuong-1216-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.