Trương Dương cười ha ha, hắn trên y học không thể chỉ dùng từ thiên phú đề hình dung được, tiêu chuẩn danh y số một thời Tùy đâu phải là đùa?
Hai người hàn huyên trong chốc lát thì Tả Hiểu Tình đứng dậy đi kiểm tra phòng, Trương Dương chờ trong văn phòng của cô ta, nhưng không lâu sau thì liền nhìn thấy Tả Hiểu Tình vội vàng chạy về, cô ta nói với Trương Dương: "Khưu Phượng Tiên không ở trong phòng bệnh mà cùng người nhà đi ăn cơm rồi."
Trương Dương nói: “Cô ta bị thương vốn không nặng, ra ngoài ăn cơm cũng không sao."
Tả Hiểu Tình hiển nhiên có chút tức giận: "Nhưng bệnh viện có chế độ, nếu cô ta là bệnh nhân của bệnh viện thì phải biểu hiện ra ra sự tôn trọng tối thiểu."
Trương Dương nói: "Đừng nóng giận, hiện tại đều là vậy đó, kẻ có tiền luôn cảm thấy cao hơn người khác, người của Cảng Đài đều luôn cảm thấy thân phận của mình rất tôn quý."
Tả Hiểu Tình nói: "Lời nàycủa anh tôi không thích nghe, một cây gậy đánh rụng cả đám người."
Hai người đang ở đây nói chuyện thì nhìn thấy Khưu Khải Minh hoang mang rối loạn chạy vào, Trương đại quan nhân tức giận nói: "Anh không biết gõ cửa à?"
Khưu Khải Minh cũng chẳng buồn cãi cọ với hắn, có chút thất kinh nói với Tả Hiểu Tình: "Bác sĩ Tả, chị của tôi đã về chưa?"
Tả Hiểu Tình nói: "Các anh không phải dẫn cô ta ra ngoài ăn cơm rồi ư?"
Khưu Khải Minh nói: "Tôi không đùa đầu, chị của tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060840/chuong-1213-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.