Mắt đẹp của Tả Hiểu Tình lưu luyến trên mặt Trương Dương, có chút ý vị sâu xa nói: "Tôi đã bao giờ coi thường anh chưa?"
Trương đại quan nhân bật cười: "Vậy thì chính là cô rất coi trọng tôi rồi."
Tả Hiểu Tình cắn cắn môi nói khẽ: "Nhàm chán!" Cô ta nhìn đồng hồ: "Sáu giờ rồi, tôi phải về ngủ bù một giấc đây."
Trương Dương nói: "Bận cả một đêm rồi, vẫn chưa ăn sáng đúng không, hay là tôi mời nhé?"
Tả Hiểu Tình cười nói: "Anh vẫn tham ăn như vậy, nhiều năm rồi mà vẫn không hề thay đổi."
Trương đại quan nhân: "Nói Tôi vĩnh viễn sẽ không thay đổi."
Tả Hiểu Tình ngây ra một thoáng ngây ra một thoáng, mắt đẹp nhìn thẳng vào mắt Trương Dương, qua một hồi lâu mới sợ hãi cúi xuống, nói khẽ: "Tôi đi trước! Có thời gian sẽ liên lạc."
Trương Dương nhìn bóng hình xinh đẹp của Tả Hiểu Tình. Trong lòng bỗng nhiên dâng lên dũng khí: "Hay là buổi tối tìm chỗ tâm sự đi."
Tả Hiểu Tình không đáp lại hắn, chỉ tiếp tục đi về phía trước, khi tới cuối hành lang thì xoay người lại, trên mặt lộ ra một nụ cười khiến Trương đại quan nhân tâm tư xao động.
Trương đại quan nhân nhìn thân ảnh của Tả Hiểu Tình biến mất. Đang chuẩn bị đi nghỉ ngơi thì vai bị người ta vỗ mạnh một cái, hắn xoay người lại thì nhìn thấy Vu Tử Lương đang đứng phía sau mình, trong lòng thầm kêu xấu hổ quá, mình một lòng đặt tất cả trên người Tả Hiểu Tình, không ngờ ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060836/chuong-1212-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.