Mặt Trương đại quan nhân nóng lên, Lý Tín Nghĩa ngoài mặt thì điên điên khùng khùng, nhưng lão đạo sĩ này không hồ đồ một chút nào, lúc trước phương pháp mình cứu tiểu yêu chính là từ chỗ ông ta mà cảm ngộ được, chẳng lẽ chuyện này thực sự bị ông ta đoán được, Trương đại quan nhân hàm hồ nói: "Cô ta không ở đây, chúng ta hay là nói chuyện khác đi, đỡ gợi lên sự nhớ nhung của ông."
Lý Tín Nghĩa nói: "Phương pháp cứu nó chính là để nó thụ thai, tôi nếu đoán không sai thì tiểu yêu rời khỏi trong nước, tám chín phần mười là để sinh con, tôi lại đoán thêm một chút, người khiến nó có thai chính là cậu."
Trương Dương rõ ràng gấp rồi, lấy tức bịt miệng lão đạo sĩ, nói khẽ: "Đạo trưởng, cũng không thể nói lung tung được đâu, ngài giữ chút khẩu đức đi."
Lão đạo sĩ cười nói: "Nhìn dáng vẻ khẩn trương của cậu, tôi biết tôi đoán không lầm, tiểu tử, cậu chiếm tiện nghi của cháu gái tôi rồi, để cháu gái tôi sinh con cho cậu, đến bây giờ còn giả vờ giả vịt, uổng cho cậu là cán bộ quốc gia, một chút đảm đương cũng không có!"
Trương đại quan nhân bị lão đạo sĩ nói cho đầu đầy mồ hôi: "Đạo trưởng.... Ngài có phải sốt tới hồ đồ rồi hay không."
Lão đạo sĩ nói: "cậu cho rằng tôi hồ đồ, tôi một chút cũng không hồ đồ, cậu không cho tôi nói thì dứt khoát giết tôi diệt khẩu đi!" y nhắm mắt lại ngẩng đầu lên, bộ dạng nghển cổ chờ chết.
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060828/chuong-1209-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.