Ngũ Đắc Chí nói: "Mau hành động đi, thời gian lưu lại cho chúng ta cũng không nhiều đâu." Hắn và Trương Dương đi tới cửa khoang thuyền, Trương đại quan nhân thay đồ lặn, qua cửa sổ mạn tàu ra hiệu Ok với Ngũ Đắc Chí.
Ngũ Đắc Chí đóng chặt cửa bên trong, mở cửa bên ngoài.
Nước biển rất nhanh bao phủ thân thể Trương Dương, cửa khoang thuyền bên ngoài được mở ra, Trương đại quan nhân dưới sự trợ giúp của máy đẩy mạnh loại nhỏ nhanh chóng bơi tới phía dưới du thuyền.
Chương Bích Quân sai người đưa Tang Bối Bối vào trong khoang thuyền, cô ta xua tay, ra hiệu cho người khác rời đi, tới trước tủ rượu rót một chén rượu vang, sau đó tới trước mặt Tang Bối Bối, nhìn thẳng vào khuôn mặt của cô ta, giống như lần đầu tiên nhìn thấy cô ta vậy.
Tang Bối Bối không chút úy kỵ nhìn lại.
Chương Bích Quân nhẹ giọng thở dài: "Tôi vẫn luôn đối đãi với cô như con gái ruột."
Tang Bối Bối lạnh lùng nói: "Cô cũng coi anh tôi như con trai ruột, nhưng cô lại giết anh ta!"
Chương Bích Quân nói: "Bởi vì hắn phản bội tôi trước, cô cũng vậy!"
Tang Bối Bối nói: "Cô chỉ có một đứa con gái ruột, cô ta tên là Chương Duệ Dung!"
Chương Bích Quân nhấp một ngụm rượu vang, cô ta không hề bị bị kích thích, trong mắt cô ta tính mạng của Tang Bối Bối đang nằm trong lòng bàn tay mình, lần này Tang Bối Bối bất kể là như thế nào cũng trốn không thoát.
Tang Bối Bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060810/chuong-1205-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.