Trương đại quan nhân cười nói: "Quý quốc trước giờ đều không thích nhìn thẳng vào lịch sử."
Phục Bộ Thương Sơn nói: "Nhân giả kiến nhân!"
Trương Dương bỗng nhiên nhớ tới trước đó Võ Trực Chính Dã cũng nói một câu tương tự với mình, nhưng ở trong mắt Trương đại quan nhân, đám tiểu Nhật Bản này chắc chắc là bắt chước người ta, Trương Dương nói: "Phục Bộ tiên sinh lần này tới Đông Giang tìm tôi có chuyện gì?"
Phục Bộ Thương Sơn nói: "Rất đơn giản, tôi đặc biệt đến tìm Trương tiên sinh để luận bàn một chút." Nói xong hắn tạm dừng một chút rồi nói: "Luận bàn giữa Võ giả."
Trương đại quan nhân không ngờ Phục Bộ Thương Sơn nói trực tiếp như vậy, hắn cười bảo: "Phục Bộ tiên sinh, ngài năm nay bao nhiêu tuổi?"
Phục Bộ Thương Sơn mỉm cười nói: "Sáu mươi hai, Trương tiên sinh cho rằng tôi già rồi? Khinh thường không muốn đánh với tôi?"
Trương Dương nói: "Đến loại cảnh giới và độ tuổi này của Phục Bộ tiên sinh mà còn để ý tới thắng bại ư?"
Phục Bộ Thương Sơn nói: "Tôi có thể không quan tâm tới thắng bại, nhưng tôi lại không thể không để ý tới vinh dự của gia tộc Phục Bộ."
Trương Dương nói: "Hai chữ Vinh dự này cũng tùy người mà xem thôi, người Trung Quốc chúng tôi sẽ không chủ động chạy đến cửa nhà người khác mà tìm cái gọi là vinh dự."
Phục Bộ Thương Sơn mỉm cười nói: "Tôi không phải người Trung Quốc."
Phó Trường Chinh đứng bên cạnh có chút khẩn trương nhìn Trương Dương, chỉ cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060786/chuong-1198-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.