Trương đại quan nhân đã nhìn thấy người trốn trong rừng, hắn mặc áo bó, bên dưới mặc quần bò, tay cầm một cái bút laser chứ không phải súng lục.
Tuy rằng rằng cây che khuất ánh trăng, nhưng Trương Dương vẫn liếc một cái là nhận ra người trước mắt chính là Tang Bối Bối, cô nàng này đúng là một nhân tài, không ngờ dùng loại phương pháp này để dụ mình tới đây.
Trương Dương nói: "là cô anh? Làm tôi giật cả mình."
Tang Bối Bối nói: "Tình yêu quả nhiên khiến cho người ta trở nên trì độn, nếu tôi là sát thủ, bảo bối của anh có thể đã chết tới mười lần tám lần rồi."
Trương Dương nói: "Con người cô đúng là không có hậu đạo, hai vợ chồng chúng tôi đang nhu tình mật thì cô chen vào làm gì."
Tang Bối Bối cười nói: "Đã muộn thế này rồi còn chạy đến bờ biển nhu tình mật, thật là lãng mạn, tôi có làm phiền gì đâu, chỉ lấy bút laser chiếu chơi, không ngờ lại chiếu ra một con khỉ."
Trương đại quan nhân nói khẽ: "Cô ghen à, không chịu nổi cnarh hai vợ chồng người ta thân thiết."
Tang Bối Bối nói: "Tôi nhổ vào, tôi mà phải ăn dấm chua của anh có? Tôi chỉ tìm anh có việc thôi."
Trương Dương nói: "Có việc gì thì cũng để mai tính, tôi phải đi rồi, bằng không Yên Nhiên sẽ sốt ruột."
Tang Bối Bối nói: "Viên Hiếu Thương gần đây vẫn luôn điều tra tư liệu của tôi."
Bởi vì buổi chiều đã gặp Viên Hiếu Thương, Trương Dương đối với việc này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060775/chuong-1195-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.