Trương Dương nói: "Anh yên tâm, chuyện này nhất định sẽ được tra rõ ràng."
Viên Hiếu Thương nói: "Người Bày ra tất cả chuyện này tuyệt đối không phải là Hạng Thành."
Trương đại quan nhân nhìn vào hai mắt Viên Hiếu Thương, trong lòng không khỏi chấn động, hắn ý thức được Viên Hiếu Thương chắc biết gì đó, hắn nói khẽ: "Tôi và Viên cục cũng quen biết nhau một hồi, có thể nói cho tôi biết nơi chôn anh ta không, tôi tới dâng vào hoa kính viếng."
Viên Hiếu Thương nói: "Đi theo tôi!"
Tro cốt của Viên Hiếu Công được chôn ở đỉnh Hải Yến của Bạch đảo, Bạch đảo tổng cộng có ba ngọn núi cao nhất, Quan Để số 1 và vịnh Thất Thải của Tiêu Quốc Thành ở đông nam, vị trí tuyệt hảo, mà đỉnh Hải yến thì ở bắc bắc, giá bên này rẻ hơn một chút, có điều những năm gần đây cũng bị các phú thương của địa khu Bắc Cảng nhìn trúng, thông qua quan hệ mua đất ở đây xây dựng hội sở biệt thự.
Viên Hiếu Thương lúc trước mua khu đất này, bổn ý là muốn dựng hai căn biệt thự ở đây, cho huynh đệ bọn họ dưỡng lão, đương nhiên đây chỉ là một ý tưởng, vẫn chưa thực thi được, tường viện đã sớm được cây lên, bên trong trồng rất nhiều cây cối, trong vườn rộng gần mười chỉ dựng tạm một căn nhà gỗ.
Trương Dương và Viên Hiếu Thương cùng nhau đi vào rừng cây, chính giữa sân, ở sâu trong rừng cây, hắn nhìn thấy hai phần mộ được xây bằng đá hoa cương.
Trương Dương đặt một bó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060772/chuong-1194-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.