Trương đại quan nhân cũng không nóng lòng bình phẩm về bức tranh chữ này, bởi vì hắn biết Văn Quốc Quyền đặc biệt gọi mình vào tuyệt đối không phải là để xem bức tranh chữ này cho y, Trương Dương cũng có nghe nói về quan hệ của Văn Quốc Quyền với Kiều gia, biết Kiều lão không thích Văn Quốc Quyền, không phải xuất phát từ ân oán cá nhân, mà là lý niệm chính trị của bọn họ tồn tại khoảng cách không nhỏ. Nhưng Văn Quốc Quyền vào lúc này đem bức tranh chữ này đưa cho mình xem, chắc là có dụng ý của y.
Văn Quốc Quyền hiểu rõ tiêu chuẩn thư pháp của Trương Dương, đối với quan hệ giữa hắn và Kiều Chấn Lương cũng hiểu rõ vô cùng, y biết chỉ cần lấy ra bức tranh chữ này là Trương Dương có thể nhận ra là ai viết. Văn Quốc Quyền mỉm cười nói: "Cậu có thể nhìn ra bức tranh chữ này là ai viết không?"
Trương Dương gật đầu nói: "Rất quen."
Văn Quốc Quyền nói: "Hội đương lăng tuyệt đính, nhất lãm chúng sơn tiểu, người viết là một loại cảnh giới."
Trương Dương mỉm cười nói: "Thành công trèo lên đỉnh núi chỉ có rất ít người."
Văn Quốc Quyền nói: "Trước khi lên được đỉnh núi thì đã vội vàng muốn đẩy người khác xuống, thậm chí chỉ mong người khác ngã tan xương nát thịt,nhưng khi hắn thực sự trèo lên được đỉnh núi rồi thì phát hiện đỉnh núi thì ra có thể để cho rất nhiều người đứng cùng, cậu đoán xem họ sẽ có cảm giác như thế nào?"
Trương Dương nói: "Cô độc!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060753/chuong-1188-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.