Thiên không màu lam một lần nữa xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người, ánh mặt trời so với vừa rồi còn gắt hơn, Hạng Thành nói: "Vận khí của chúng ta không tồi, không ngờ có thể nhìn thấy một kỳ quan kiếm có như vậy..." Nói còn chưa dứt lời thì lại có một con chim ị lên vai hắn, vẻ mặt của Hạng Thành vì xấu hổ mà cứng ngắc ra đó.
Người nhìn thấy cảnh này thì không ai dám cười, Cung Kì Vĩ nói: "Bí thư Hạng, thường thường trước khi có thiên tai lớn, động vật sẽ phát hiện sớm nhất, có lẽ đây là chúng nó đang báo động trước cho chúng ta."
Hạng Thành không nói gì, nhận lấy khăn mặt do thư ký đưa tới, lau cứt chim trên người, mang theo một loại mùi lạ chui vào trong ô tô.
Cung Kì Vĩ lên xe theo, hắn đang chờ Hạng Thành đưa ra phương án ứng đối.
Hạng Thành nói: "Trước tiên cho tan làm trước một giờ, thông báo với toàn thành phố rằng bão nhiệt đới có thể sẽ đột kích, để bộ môn các cấp làm tốt biện pháp chuẩn bị khẩn cấp, thông tri cho bộ môn công an, từ giờ trở đi cả hai mươi tư tiếng đồng hồ phải ở vào trạng thái khẩn cấp, câu thông với chính ủy quân phân khu một chút, bảo bộ đội làm tốt chuẩn bị hiệp trợ chống thiên tai, làm tốt cảnh giới bờ biển, để tất cả thị dân rút về trong phạm vi an toàn, bất kể trận bão nhiệt đới này có đến hay không thì chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, bảo đảm an toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060660/chuong-1164-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.