Lâm Tuyết Quyên gật đầu, nhìn thấy trên đầu Kì Sơn quấn băng thì nói khẽ: "Còn đau không?"
Kì Sơn lắc đầu: "Chút thương vặt này không thành vấn đề."
Lâm Tuyết Quyên nói: "Vì sao cuộc sống của các anh luôn tràn ngập phiêu lưu?"
Kì Sơn ngây ra một thoáng, rất nhanh liền minh bạch, các anh mà Lâm Tuyết Quyên nói chẳng những bao gồm hắn mà còn cả người khác, người đó có lẽ chính là Hoắc Vân Trung, chồng cô ta. Kì Sơn nói: "Anh thích cuộc sống an nhàn, nhưng hiện tại phát hiện, loại cuộc sống này cách anh quá xa."
Lâm Tuyết Quyên nói: "Đó là bởi vì anh không biết buông bỏ."
Kì Sơn nhìn ánh mắt sáng rực nhưng trafnddaafy thương cảm của Lâm Tuyết Quyên: "Không bỏ xuống được!"
Nội tâm giống như bị kim đâm, loại cảm giác đau đớn này rất nhanh theo thần kinh truyền khắp toàn thân của cô ta, đau đến độ cô ta cơ hồ không thể hô hấp, cô ta biết Kì Sơn không không bỏ mình xuống được, nhưng cũng còn cả cái khác nữa.
Kì Sơn nói: "Anh hiện tại mới phát hiện, một người không cầm thiết phải vọng cầu quá nhiều, nếu nhân sinh cho anh một cơ hội làm lại, anh sẽ lựa chọn đơn giản, cuộc sống đơn giản, tình cảm đơn giản, như vậy mới là chân lý của nhân sinh, như vậy mới có thể tìm được hạnh phúc chân chính."
Lâm Tuyết Quyên nói: "Nhưng anh lại lựa chọn một con đường phức tạp."
Kì Sơn mỉm cười nói: "Cho nên tôi cảm thấy mình không hạnh phúc, nhưng con đường này đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060658/chuong-1163-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.