Chu Hưng Dân nói: "Yên Nhiên không tồi, Mộng Viện cũng không tồi. Trương Dương à, chuyện tình cảm trăm ngàn lần đừng có đứng nói này trông núi nọ, cá và tay gấu không thể có cả hai được."
Trương Dương nói: "Tôi hiện tại chỉ là một tên quang côn."
Chu Hưng Dân nói: "Nữ hài tử xuất sắc như họ bên cạnh có rất nhiều người theo đuổi, trăm ngàn lần đừng bỏ lỡ thời cơ, bằng không về sau hối hận cũng không kịp đâu."
Trương Dương cười nói: "Đa tạ tỉnh trưởng Chu đã quan tâm."
Điện thoại trên bàn Chu Hưng Dân vang lên. Hắn điện thoại, là Chu Hưng Quốc gọi tới, chính là Chu Hưng Quốc đã tới Đông Giang. Hắn và Từ Kiến Cơ cùng nhau ở nội thành mới Đông Giang làm điền sản, lần này tới đây là để xem xét tình huống tiến triển của công trình sơ kì, Chu Hưng Dân nói với hắn Trương Dương cũng đang ở Đông Giang. Buông điện thoại, Chu Hưng Dân cười nói: "Hưng Quốc tới rồi, hắn bảo tôi chuyển cáo với anh, lát nữa liên hệ với hắn."
Trương Dương cười nói: "Vốn tôi còn muốn ngày mai về, hiện tại xem ra phải ở thêm một ngày rồi, dù sao về cũng không có chuyện gì."
Chu Hưng Dân nói: "Đừng bởi vì an bài công tác của tổ chức mà sinh ra tình tự bất mãn, ở trên cương vị công tác một ngày thì phải toàn tâm toàn ý công tác, phải xứng đáng với kỳ vọng của người dân."
Trương Dương nói: "Tỉnh trưởng Chu yên tâm, tôi nhất định sẽ cố gắng công tác công tác. à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060652/chuong-1161-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.