Nguyên Hòa Hạnh Tử hỏi ngược lại: "Anh không phải không phụ trách công tác của khu bảo lưu thuế nhập khẩu nữa rồi sao?"
Trương Dương nói: "Phu nhân cho rằng lợi dụng cái gọi là thủ đoạn ngoại giao thì có thể khiến tôi nhượng bộ ư? Đạo lý ở trong tay tôi, con người của tôi trước giờ đều là là được lý mà không buông tha người ta."
Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Nhìn ra mà, anh chẳng những được lý mà không buông tha người ta, anh còn vô lý chiếm ba phần nữa cơ." Nam tử Nhật Bản đứng bên cạnh cô ta, nói: "Phu nhân, hắn có phải đang quấy rối cô hay không, tôi có thể khống cáo hắn!" Nghe hắn nói thì lại là tiếng Trung Quốc rất chuẩn.
Trương đại quan nhân nheo mắt lại nhìn thằng cha này rồi nói: "Cắn hạt dưa chui ra sâu thối, anh là từ đó chui ra hả?"
Nam tử đó căm tức nhìn Trương Dương: "Anh nói năng cẩn thận một chút, tôi là luật sư đại diện của tập đoàn Nguyên Hòa Tôn Hiểu Minh, quản lý vụ kiện tranh chấp lần này, anh còn nói năng lỗ mãng nữa là cẩn thận không tôi khởi tố anh đó."
Trương Dương nói: "Anh là người Nhật Bản à?"
Tôn Hiểu Minh cũng không phải là người Nhật Bản, hắn có quốc tịch Nhật Bản thì không sai, nhưng hắn là người Hoa hàng thật giá thật, Tôn Hiểu Minh nói: "Pháp luật không có biên giới, đi đến đâu cũng phải tuân theo pháp luật."
Trương đại quan nhân chậc chậc lấy làm lạ nói: "Người Trung Quốc, người Trung Quốc giúp người Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060632/chuong-1155-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.