Tang Bối Bối hung hăng trừng mắt lườm hắn một cái, ánh mắt còn cố ý mà như vô hình nhìn hắn một cái. Trương đại quan nhân đại khái là sợ lòi đuôi, vội vàng giả vờ giả vịt bắt chéo chân, chỉ tiếc bộ phận ở giữa lại không phối hợp. Thằng cha này giống như nhảy vượt rào bị vấp vậy, không thể không thả lỏng chân, cứ như vậy trên đũng quần nhô lên một cái liều. Cái này gọi là giấu đầu hở đuôi, chính là thằng cha này đây.
Tang Bối Bối mặt đỏ, gắt: "Lưu manh!" Mình xoay người lạimà từ kính viễn vọng nhìn xuống phía dưới, thật ra cô ta căn bản không có tâm tư mà nhìn, tim đập bình bịch.
Trương đại quan nhân cầm chén trà trên bàn trà lên, uống ừng ực mấy ngụm rồi nói: "À... Trần Cương xuất hiện chưa?"
Tang Bối Bối hít một hơi, xua tan đi sự xấu hổ trong lòng: "Dựa theo an bài của anh, tôi vẫn luôn đang theo dõi hắn, Trần Cương sau khi ra khỏi Ủy ban kỷ luật thì Trên đường bị Triệu Quốc Cường chặn đứng, sau đó thì được đưa tới nơi này, bắt đầu từ lúc tiến vào khách sạn Kim Thuẫn thì không ra nữa, cho nên tôi cảm thấy Trần Cương hẳn là bị khống chế rồi."
Trương Dương nói: "Phiền toái rồi!"
Tang Bối Bối điều chỉnh kính viễn vọng một chút: "Bọn họ chắc giam Trần Cương ở phòng 506. Rèm thủy chung bị đóng chặt, hai gian phòng hai bên đều có cảnh sát, anh muốn cứu Trần Cương ra thì chỉ sợ là khó như lên trời."
Trương Dương nói: "Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060613/chuong-1150-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.