Kim Mẫn Nhi tức giận nói: "Vì sao muốn hại Kim gia chúng tôi."
Thôi Hiền Châu lạnh lùng nói: "Cha của cô chỉ là một tên bạo quân vì tư lợi. Ở trong lòng hắn chỉ có bản thân. Không để ai vào mắt, tôi hận hắn. Hận không thể băm thây hắn."
Kim Mẫn Nhi cắn cắn môi, dùng súng dí vào huyệt Thái Dương của Thôi Hiền Châu.
Trương đại quan nhân nói: "Nhiều lời với ả tiện nhân này làm gì, giết ả đi!"
Lúc này hắn nhìn thấy ngoài cửa sổ có không ít người đang tụ về phía tiểu lâu, Trương Dương dùng báng súng đập vỡ cửa kính, từ trên cao bắn xuống đám binh lính phía dưới, trong nháy mắt đã giải quyết được ba tên. Nhìn binh lính không ngừng ùa tới, Trương Dương nói." Mẫn nhi, trước tiên rời khỏi nơi này đã rồi tính."
Kim Mẫn Nhi gật gật đầu.
Trương Dương tới bên cạnh Thôi Hiền Châu rồi kéo cô ta lên, giữ nữ nhân này lại tạm thời cũng có chút tác dụng, hắn và Kim Mẫn Nhi cùng nhau áp tải Thôi Hiền Châu xuống phía dưới, những binh lính này nhìn thấy Thôi Hiền Châu rơi vào trong tay bọn họ thì quả nhiên không dám manh động.
Bọn họ rút tới vị trí gara, Kim Mẫn Nhi mở cửa gara, khởi động chiếc xe Mercedes chống đạn, Trương Dương điểm huyệt đạo của Thôi Hiền Châu, ném cô ta ra ghế sau.
Kim Mẫn Nhi lái xe ra bên ngoài, đám binh lính kia không dám phát động tấn công, sợ làm bị thương Thôi Hiền Châu ở bên trong.
Ô tô vừa mới lái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060584/chuong-1142-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.