Trương đại quan nhân tước vũ khí của bọn họ, Kim Thượng Nguyên và Kim Mẫn Nhi sau khi hắn đắc thủ thì ra ngoài cửa.
Tới góc của thông đạo, Trương Dương nhìn vào trong hành lang, nhìn thấy trước thang máy có hai binh lính đang gác, ở cửa an toàn còn có một gã binh lính khác. Xử lý ba người này cũng không khó, nhưng Trương Dương sợ làm kinh động tới người khác quá sớm, đến lúc đó những binh lính này sẽ thi nhau ùa tới, thế tất sẽ làm kế hoạch chạy trốn của bọn họ thêm khó khăn.
Trương Dương nói khẽ với Kim Mẫn Nhi: "Có biết phòng điện ở đâu hay không?"
Kim Thượng Nguyên nói: "Tôi biết,công tắc tổng của tầng này ở bên phòng điều khiển ngay bên phải, để tôi đi.
Trương Dương nói: "Thôi để tôi!" Hắn đưa hai quar lựu đạn cho Kim Thượng Nguyên: "Nếu bị bọn họ phát hiện thì cứ ném lựu đạn!"
Kim Thượng Nguyên gật đầu, hạ giọng nói: "Cứ đi dọc thêm bên phải, phòng số một cuối cùng là nó đó."
Trương Dương gật đầu, hắn đứng dậy, Kim Mẫn Nhi cầm tay hắn, nói: "Anh phải cẩn thận!" Trong Mắt đẹp tràn ngập nhu tình.
Trương đại quan nhân gật đầu nói: "Yên tâm, tôi lập tức sẽ trở lại." Hắn dán sát vào tường mà đi, tới trước phòng điện, tìm công tắc tổng, nhanh chóng giật xuống.
Toàn bộ tầng bốn lập tức tối đen, không lâu sau thì đèn khẩn cấp được bật sáng.
Ba gã binh lính bảo vệ ở cửa trao đổi với nhau một chút, cuối cùng do hai binh lính gác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060575/chuong-1140-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.