Tống Hoài Minh nói: "Người sống trên đời không thể chỉ vì công tác, những cán bộ quốc gia chúng ta cũng phải cho phép có cuộc sống của mình, có nói xem đúng không?" Y đặt chậu quân tử lan ở bệ cửa sổ.
Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi nghe nói Yên Nhiên và Trương Dương đã chia tay?"
Tống Hoài Minh ngồi xuống ghế cạnh giường: "Chuyện tình cảm của Người trẻ tuổi tôi trước giờ cũng không hay hỏi đến."
Lưu Diễm Hồng nói: "Chẳng lẽ anh không cả thấy hai đứa chúng nếu chia tay thì rất đáng tiếc ư?"
Tống Hoài Minh mỉm cười nói: "Cô sao quan tâm tới việc nhà của tôi như vậy?"
Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi hiện tại cả ngày nằm trên giường, nhàm chán lắm, chỉ có thể dựa vào cái lòng hiếu kỳ để giết thời gian, chuyện dài chuyện ngắn nào tôi cũng quan tâm hết, huống chi anh là bạn học cũ của tôi, hai đứa nhỏ Trương Dương và Yên Nhiên tôi cũng rất quý."
Tống Hoài Minh lại nói: "Cô là thấy tiếc cho Trương Dương hay là tiếc cho Yên Nhiên?"
Lưu Diễm Hồng nói: "Cả hai."
Tống Hoài Minh nói: "Chuyện tình cảm của chúng người làm cha như tôi cũng không chi phối được, mà cô cho dù quan tâm cũng bất lực thôi."
Lưu Diễm Hồng nói: "Tôi luôn cảm thấy bọn họ sẽ không chia tay, thật đấy, bạn học cũ à, tôi đã nhìn thấy rất nhiều đôi yêu nhau rồi, chưa thấy ai hợp như chúng, Yên Nhiên lúc nào thì về nước, đến lúc đó tôi sẽ giúp bọn họ tác hợp."
Tống Hoài Minh nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060561/chuong-1135-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.