Trương Dương nói: "Tôi từ kiếp trước đã viết chữ rồi, thời gian hai đời làm cùng một chuyện chẳng lẽ còn làm không tốt à?"
An Đức Uyên nghe hắn nói như vậy thì không khỏi bật cười.
Khi Trương Dương đi lấy rượu, vừa hay gặp Triệu Nhu Đình, Trương đại quan nhân chào hỏi trước.
Thông qua mấy chuyện phát sinh gần đây, Triệu Nhu Đình cũng đã hiểu Trương Dương không ít, khi đối mặt với Trương Dương, cô ta đã không còn sự khinh bỉ ngày xưa, thản nhiên cười nói: "Không ngờ thư pháp của Trương tiên sinh đẹp như vậy."
Trương Dương nói: "Trên đời này chuyện không ngờ còn nhiều lắm." Hắn chủ động lấy rượu giúp Triệu Nhu Đình, nâng chén ra hiệu cho cô ta rồi hai người cùng uống một ngụm rượu. Triệu Nhu Đình nhìn Cố Dưỡng Dưỡng ở xa xa: "Cô gái đó là bạn gái của anh à? Xinh quá!"
Trương đại quan nhân cười nói: "Không phải, cô ta là Cố Dưỡng Dưỡng. Người hai ngày trước ở triển lãm bị người ta đả thương chính là cô ta."
Triệu Nhu Đình nhíu mày, cô ta thầm than trong lòng, chẳng trách Trương Dương căm tức như vậy, đối mặt với nữ hài tử xinh đẹp như Cố Dưỡng Dưỡng quả nhiên là vừa thấy đã thương, ai có thể nhẫn tâm xuống tay."
Trương Dương nói: "Có tin tức của Phương Vĩnh Đồng hay không?"
Triệu Nhu Đình cười cười: "Hắn mang tới cho công ty phiền toái lớn như vậy, loại người như hắn tôi sao có thể để hắn tiếp tục ở lại, đã sa thải hắn rồi, về sau hắn và công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060537/chuong-1127-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.