Văn Hạo Nam nói: "Phó chủ nhiệm Kiều, tôi không hiểu ý của cô lắm."
Kiều Mộng Viện nói: "Mọi người đều là lão bằng hữu, chuyện gì cũng nên nói rõ, có người nhìn thấy người của anh mang Triệu Thiên Tài đi, hắn đã phạm vào tội gì?"
Văn Hạo Nam cười ha ha, nói: "Triệu Thiên Tài! Phó chủ nhiệm Kiều, tôi còn thật sự không biết các người là bằng hữu, hắn lắp máy nghe trộm trên di động của tôi, nghe trộm nhân viên chính phủ quốc gia một cách phi pháp, cái này tựa hồ đã trở thành tội vi phạm an toàn quốc gia rồi đó."
Kiều Mộng Viện nói: "Văn cục, có thể thả hắn không? Cho hắn một cơ hội." Không phải vì Trương Dương, Kiều Mộng Viện cũng sẽ không phải đi cầu Văn Hạo Nam.
Văn Hạo Nam thở dài nói: "Mộng Viện, không phải tôi không muốn cho cô cái nhân tình này, mà là người không ở chỗ tôi, chuyện này liên quan tới an toàn quốc gia, tôi đã đưa hắn tới Quốc An rồi, hiện tại quyền quyết định không nằm trong tay tôi."
Kiều Mộng Viện nói: "Một chuyện nhỏ thôi mà, việc gì phải mở rộng ảnh hưởng."
Văn Hạo Nam Văn Hạo Nam: "Chuyện không liên quan tới mình thì to mấy cũng chỉ là chuyện nhỏ, nếu nhất cử nhất động của cô đều nằm dưới sự giám thị của người khác, tôi tin rằng cô không thể tâm bình khí hòa nói chuyện với tôi như vậy đâu, Trương Dương nhờ cô tìm tôi phải không, giúp tôi chuyển cáo tới hắn, chuyện này tôi bất lực, trước khi làm việc nên cân nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060528/chuong-1125-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.