Liễu Đan Thần nói: "Tôi đột nhiên có chút sợ, vì bức tranh chữ này, sẽ có bao nhiêu người đi lên đập võ đài đây, tôi đều là diễn xuất hữu nghị, cuối cùng lại bị người ta đánh cho mặt mũi bầm dập trở về thì chẳng phải là oan uổng ư?"
Trương Dương cười nói: "Cô xinh đẹp như vậy, nào có anh nỡ ra tay với cô!" Vốn những lời này cũng không có gì, nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy nói ra, lại có hương vị ám muội, Liễu Đan Thần không khỏi mặt đỏ bừng, né tránh ánh mắt của Trương Dương, cố ý giả bộ tham thảo một số chuyện chẳng liên quan với Kiều Mộng Viện.
Trương đại quan nhân cũng ý thức được mình vô tình đã để lộ cái đuôi sói, không khỏi có chút xấu hổ, cười cười với Cố Dưỡng Dưỡng, Cố Dưỡng Dưỡng lại không quan tâm tới hắn, Trương đại quan nhân phát hiện mình trong nháy mắt đã ba bị vị mỹ nữ xa lánh, trong lòng thầm cảm thán, tâm tư của nữ hài tử thật sự là khó đoán.
Tối hôm đó do thị chính phủ Tân Hải làm chủ ở khách sạn trung tâm hội nghị triển lãm mời nhân viên công tác ăn cơm, Đổng Ngọc Vũ và Thường Hải Thiên đều đến, Kiều Mộng Viện cân nhắc chuyện vô cùng chu đáo, đặc biệt mời lãnh đạo của viện kinh kịch là Tiền Xuân Lâu và Vu Hồng Chiêu tới đây, bọn họ và Trương Dương cũng không phải là lần đầu tiên gặp mặt, trò chuyện với nhau rất vui.
Loại xã giao công vụ này thường thường sẽ không kéo dài quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060502/chuong-1119-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.