Viên Hiếu Thương nói: "Năm ngoái vừa mới trang hoàng lại, tốn một ngàn năm trăm vạn."
Văn Hạo Nam không hề nhìn hắn, mỉm cười nói: "Mở khách sạn kiếm tiền tốt quá nhỉ?"
Viên Hiếu Thương nói: "Chuyện là ở người, cùng một nghề, nhưng có người buôn bán kiếm được lời, có người thì lỗ vốn."
Trương Dương nói: "Trong tên của Viên tổng mang một chữ thương, làm sinh ý đương nhiên là như cá gặp nước rồi."
Văn Hạo Nam cười cười không nói gì.
Tiến vào ngọc tỷ các của khách sạn hoàng cung. Bên trong trang hoàng rất huy hoàng, đây là phòng tốt nhất của khách sạn. Văn Hạo Nam nhíu mày nói: "Ba người ăn cơm, không cần phải phô trương như vậy chứ?"
Văn Hạo Nam Văn Hạo Nam: "Tôi là thương nhân. Cho nên vẫn luôn sai lầm cho rằng, phô trương một chút mới có thể thể hiện được thành ý của tôi."
Trương Dương nói: "Đồ ăn làm đơn giản chút thôi."
Viên Hiếu Thương mỉm cười nói: "Bí thư Trương yên tâm, tôi đã an bài xong rồi."
Tuy rằng phòng rất lớn. Nhưng trong phòng chỉ có một cái bàn bát tiên, cái bàn tròn có thể ngồi được hai mươi người trước đó đã bị mang đi rồi, Viên Hiếu Thương rất biết sắp xế, mục đích của hắn chính là thông qua lần tiếp xúc này để kéo gần quan hệ với Văn Hạo Nam, nhưng không muốn dùng cái bàn tròn to đến kinh ngời đó để kéo giãn cự ly với đối phương.
Văn Hạo Nam nhìn nhìn bàn bát tiên trước mặt, cái bàn mới nhìn thì không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060486/chuong-1113-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.