Hải cảnh tới cứu viện đã biết thân phận của hai người gặp rủi ro, trong lời nói cũng lộ ra vẻ vô cùng khách khí và cung kính.
Trương Dương đơn giản thuật lại chuyện một lượt, Nguyên Hòa Hạnh Tử cũng làm biên bản. Thuyền Tuần tra đưa bọn họ tới bến tàu cảng mới Bắc Cảng, Tiêu Mân Hồng đã phái chiếc du thuyền xa hoa của chú chờ đợi ở cảng.
Chuyến đi tới Bạch đảo tối nay của Hai người có thể nói là rất bất ngờ, tới Bạch đảo, Trương đại quan nhân tắm rửa một cái rồi thay quần áo sạch sẽ, tới chỗ bể bơi.
Tiêu Mân Hồng đã bảo người chuẩn bị bữa tối, bữa cơm này là muộn mất bốn tiếng đồng hồ.
Trương Dương tới ngồi xuống đối diện Tiêu Mân Hồng, Tiêu Mân Hồng cười nói: "Nguyên Hòa phu nhân đi tắm rồi."
Trương Dương cười nói: "Nữ nhân luôn thích để cho người khác chờ."
Tiêu Mân Hồng nói: "Hôm nay người phụ trách chờ đợi là tôi, tôi vì bữa cơm này đã đợi các anh suốt bốn tiếng đồng hồ."
Trương Dương nói: "Chúng tôi ngâm mình trong nước biển lâu như vậy, cô không ngờ còn lựa chọn ăn cơm ở bể bơi, không sợ ảnh hưởng tới khẩu vị của chúng tôi ư?"
Tiêu Mân Hồng mỉm cười nói: "Đã trải qua sóng to gió lớn, nước ao này đối với anh mà nói thì căn bản không tính là gì."
Trương đại quan nhân cười xòa: "Cũng đúng!"
Lúc này nhìn thấy Nguyên Hòa Hạnh Tử mặc váy dài màu đỏ đi tới, tóc dài vẫn còn có chút ướt át, xõa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060482/chuong-1112-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.