Liễu Đan Thần lúc này đi tới, tóc cô ta vẫn còn ướt, vẫn mặc quần áo đơn giản, có điều bất kể cô ta ăn mặc mộc mạc như thế nào thì cũng đều có một loại hương vị thanh tú như hoa sen mới nở.
Kì Sơn cũng không xem kinh kịch, tất nhiên không biết ngôi sao mới nổi này, còn tưởng rằng Trương Dương lại thay bạn gái, thông qua giới thiệu của Vũ Ý mới biết được cô gái xinh đẹp trước mắt không ngờ lại có lai lịch như vậy.
Trương Dương mời mấy người nhập tọa, hắn cười nói: "Kì Sơn, thật ra đồ ăn của nhà khách thị ủy chúng tôi cũng không tồi đâu, anh thử một chút đi, xong so sánh với với khách sạn Tuệ Nguyên của anh xem thế nào?"
Kì Sơn mỉm cười nói: "Rượu gặp tri kỷ ngàn chén vẫn thiếu, không hợp thì nói nửa câu cũng thừa, rượu và thức ăn không quan trọng, quan trọng là ăn cùng ai thôi."
Trương Dương nói: "Miệng Thương nhân đúng là khéo nói."
Vũ Ý ngồi cùng Liễu Đan Thần, câu đầu tiên của cô ta chính là hỏi: "Hai người là anh em họ thật à?"
Trương đại quan nhân thật sự là dở khóc dở cười, tật xấu của phóng viên đúng là nhiều.
Liễu Đan Thần nói: "Đúng vậy, anh chị em cô cậu, mẹ tôi là cô của anh ấy, mẹ tôi và cha của anh ấy là anh em họ." Cô gái này nói dối cũng rất nhanh nhạy, nghe cứ như là thật vậy, Vũ Ý không ngờ còn bị cô ta lừa.
Trương Dương cười thầm trong lòng, nghĩ thầm đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060439/chuong-1097-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.