Trương Dương nói: "Ông cũng coi như thần thông quảng đại, trong thời gian ngắn như thế có thể làm thành chuyện di dân."
Viên Hiếu Thương cười nói: "Nào có dễ dàng như vậy, mục đích cuối cùng của chúng tôi là New Zealand, tôi dự định sắp tới kết thúc sự nghiệp trong nước, ở bên kia khảo sát một tòa bãi cỏ, sau này đi qua nuôi bò."
Trương Dương nói: "Thật ra nước ngoài phát triển chưa chắc có cơ hội nhiều hơn so với trong nước."
Viên Hiếu Thương lại thở dài, lắc đầu nói: "Không muốn đi, nhưng vì đứa nhỏ, không có biện pháp, sự tình lần trước cho người nhà chúng tôi một ám ảnh tâm lý, đổi hoàn cảnh, là có thể mau chóng quên ảnh hưởng của chuyện này."
Trương Dương nói: "Chuyện kia có tra ra kết quả hay không?"
"Không có! Người kinh thương chúng tôi luôn có vài kẻ đối đầu, hơn nữa tính chất công tác của anh tôi quyết định, rất có thể sẽ đắc tội rất nhiều người." Viên Hiếu Thương nhếch miệng nói: "Nhớ tới chuyện kia tôi vẫn có chút nghĩ mà sợ. Trương Dương, nếu như ngày đó không phải trùng hợp gặp ngài, hậu quả không thể lường được, Quang Đại là vận mệnh tử của tôi. Nếu như hắn xảy ra chuyện gì, tôi sống trên đời này cũng không có ý nghĩa gì."
Trương Dương nói: "Xem ra có tiền cũng không phải là chuyện tốt."
Viên Hiếu Thương nói: "Chút tiền của tôi tính là cái gì, chỉ là bất hạnh bị người khác theo dõi mà thôi."
Trương Dương cười nói: "Hy vọng ông đi Úc tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060425/chuong-1093-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.