Chương trước
Chương sau
Chu Hưng Quốc nói: " Hai anh em các người ầm ĩ đủ chưa? Các người không cảm thấy mất mặt, chúng tôi đều thấy hoảng." Một câu nói đem hai anh em mặt đỏ bừng. Chu Hưng Quốc nói: "Hồng Nguyệt và Kiến Cơ cũng chưa định ra, ai quy định là chị dâu cậu, hơn nữa, người ta và đồng sự khiêu vũ cũng không có gì, gặp mặt bắt chuyện cũng được, Kiến Quốc, tên nhóc cậu cũng là điên, xông lên đi đánh người ta, có vẻ chúng ta không có phong độ."

Trương Dương nói: "Quên đi, chuyện tình qua rồi thì thôi!"

Viên Tân Dân nói: "Không thể bỏ qua như thế, tên Thường Chương là cái thá gì chứ? Mẹ nó, dám đùa giỡn với chúng ta."

Hoàng Thiện nói: "Thường Chương là bộ đội đặc chủng của quân khu Tây Bắc, hắn vừa tới kinh thành không lâu, nói hắn các người có thể không biết, dượng hắn Tần Hồng Giang các người nhất định biết."

Trương Dương nghe được tên của Tần Hồng Giang không khỏi nhíu nhíu mày.

Chu Hưng Quốc nói: "Tần Hồng Giang là dượng hắn? Hôm nào tôi tìm Tần Chấn Đường nói một chút, em họ của hắn đúng là không hiểu chuyện gì."

Từ Kiến Quốc nói: "Cái thứ gì thế, tôi không để yên cho hắn đâu.”

Từ Kiến Cơ nói: "Được rồi! Em trở lại cho anh!"

Từ Kiến Quốc còn muốn nói cái gì, Chu Hưng Quốc ý bảo Giang Quang Á và Viên Tân Dân khuyên nhủ hắn.

Cái đoàn người này cũng thật là có chút phiền muộn, lúc đầu hai ngày nay bởi vì tang sự của Tiết lão mà khiến cho tâm tình trầm trọng, đi ra thả lỏng, nhưng không ngờ rằng ở chỗ này gặp phải chuyện không hài lòng, Từ Kiến Cơ hiện tại một chút tâm tình vui chơi của cũng không có, hắn đứng dậy cáo từ nói: "Các người chơi đi, tôi đi trước."

Chu Hưng Quốc và Trương Dương liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều lo lắng Từ Kiến Cơ, Trương Dương cười cười nói: "Chổ này quá ồn, đổi chổ khác uống hai ly."

Chu Hưng Quốc nói: "Tôi thấy được."

Tra Vi nói: "Trương Dương, lái nữa anh lại phải đưa tôi về nhà."

Trương Dương cười nói: "Thế nào? Lại là tôi?"

Tra Vi thối nói: "Được được, tôi còn thật chướng mắt anh."

Mọi người cùng nhau rời khỏi sàn nhảy Trụ Tư, Chu Hưng Quốc lấy xe, sau khi chờ bọn hắn lên xe, Chu Hưng Quốc nói: " Thịt quay Hàn Quốc, đồ biển Nhật, thực đơn Pháp, tùy các người chọn, buổi tối hôm nay chúng ta không say không về, là anh mời khách."

Từ Kiến Cơ nói: "Thôi không cần, tôi thấy vẫn là về nhà, biết mấy người rất tốt với tôi, thật ra tôi không có chuyện gì, đàn bà không phải thứ hiếm lạ, chổ nào mà không có."

Tra Vi nói: "Lời này tôi không thích nghe, các người một người hai người sao đều là chủ nghĩa đại nam tử vậy." Lời của cô ấy nói còn chưa xong, điện thoại của Chu Hưng Quốc lại vang lên, điện thoại là Giang Quang Á gọi tới, âm thanh hắn có chút kinh hoảng nói: "Chu đại ca, các người nhanh chóng tới đây, bọn họ lại đánh nhau."

Trên đời này bình thường tồn tại chuyện không thể buông tha, lúc đầu Thường Chương đi cũng không có chuyện gì, nhưng hắn và Hồng Nguyệt hai người lái xe đi ra không lâu thì xảy ra va quẹt xe với người khác, theo lý thuyết chuyện này là của đám người Từ Kiến Quốc, nhưng Viên Tân Dân và Giang Quang Á đưa Từ Kiến Quốc đưa đi qua chổ này, Từ Kiến Quốc thấy Thường Chương có thể nói là kẻ thù gặp lại đặc biệt đỏ mắt, khiến cho Giang Quang Á dừng xe, cầm cờ lê tiến lên.

Viên Tân Dân cũng là một người e sợ cho thiên hạ bất loạn, thấy Từ Kiến Quốc tiến lên, hắn nhanh chóng theo sau hỗ trợ, Thường Chương đang cùng người ta lý luận, đột nhiên hai tên nhóc này xông lên đánh hắn.

Từ Kiến Quốc cũng không rút kinh nghiệm từ trong giáo huấn vừa rồi, Thường Chương là xuất thân bộ đội đặc chủng, đối phó mấy người bọn họ căn bản không cần tốn nhiều sức.

Khi đoàn người Trương Dương vội vã đi qua, Từ Kiến Quốc và Viên Tân Dân đều bị đánh ngã xuống đất, ngay cả Giang Quang Á cũng bị Thường Chương đánh một quyền, bưng mũi ngồi xổm trên mặt đất.

Trương đại quan nhân lúc đầu vẫn thái độ ôm dàn xếp ổn thoả của những người đứng xem, nhìn thấy Giang Quang Á bình thường thành thật nhất cũng bị đánh, nhất thời nổi giận, đừng nói hắn phát hỏa, Từ Kiến Cơ cũng phát hỏa, Thường Chương có ghê gớm bất quá cũng là cháu trai của Tần Hồng Giang, ở kinh thành, thật đúng là không tới phiên hắn đùa giỡn. Từ Kiến Cơ muốn tiến lên lý luận, Trương đại quan nhân đã giành trước vọt tới.

Thường Chương thấy Trương Dương đi tới, hắn cũng không nói nhiều nói, bước ra một bước về phía trước, đưa tay túm lấy yết hầu của Trương Dương, hắn cũng đang nổi nóng, vừa rồi bởi vì xảy ra sự cố, đang lý luận với người khác, nhưng đột nhiên mấy người Từ Kiến Quốc xông ra, không nói hai lời ra tay với hắn, Thường Chương cũng không phải người tốt lành gì, ra tay đánh ngã ba người bọn họ, thấy Trương Dương đến đây, trong lòng căm tức, thầm nghĩ, các người cho rằng nhiều người thì ngon à, lão tử ngày hôm nay đánh ngã tất cả.

Thường Chương tới kinh thành thời gian không lâu, hắn cũng không biết bối cảnh thân phận của đám người Chu Hưng Quốc này, Hồng Nguyệt là bạn gái bác hắn Thường Ngọc khiết nhờ người giới thiệu cho hắn, ngày hôm nay hai người là lần đầu tiên gặp mặt, phàm là là một người đàn ông, ai cũng không muốn mất mặt mũi tại trường hợp này. Hồng Nguyệt gần đây chiến tranh lạnh với Từ Kiến Cơ, cô ấy đi ra gặp mặt một là không lay chuyển được tình cảm của người trung gian, hai là thất vọng đối với Từ Kiến Cơ, bên trong cũng có thành phần bị tức giận, nhưng không ngờ rằng trùng hợp như thế, lại có thể ở sàn nhảy gặp phải Từ Kiến Cơ, xảy ra trò khôi hài.

Bởi vì là lần đầu gặp mặt, Hồng Nguyệt cũng không có khả năng giải thích rõ ràng thân phận của đoàn người này với Thường Chương, thấy chuyện tình càng ầm ĩ càng lớn, Hồng Nguyệt lúc này cũng không biết như thế nào cho phải.

Trương đại quan nhân thấy Thường Chương vừa lên tới thì ra tay khóa hầu, hỏa trong lòng không khỏi lớn, hắn vỗ tay trái, đem cánh tay của Thường Chương vỗ ra một bên, sau đó một quyền nện ở trên ngực của Thường Chương, Thường Chương bị một quyền này của Trương Dương đánh cho cưỡi mây đạp gió bay ra ngoài, đừng thấy hắn dễ dàng đánh ngã ba người Từ Kiến Quốc, nhưng gặp phải Trương đại quan nhân, cái thực lực này vẫn là một trời một đất, chênh lệch quá lớn.

Thường Chương ngã sấp xuống trên xe jeep của mình, phía sau lưng đụng phải cửa kính chắn gió nát bấy.

Trương Dương bay lên không, không đợi Thường Chương ngồi dậy, dùng đầu gối ngăn chặn thân thể hắn, nắm cổ áo của hắn, lạnh lùng nói: "Bạn thân, đủ kiêu ngạo!"

Thường Chương căm tức nhìn Trương Dương, mới biết mình gặp phải thứ dữ.

Sau khi Trương Dương đánh bại Thường Chương, cũng không có thừa thắng xông lên, Thường Chương lẻ loi một mình dám đấu cùng đám người này. Đủ để chứng minh hắn cũng là hán tử, Trương Dương đối với người kiên cường luôn luôn là tương đối tán thưởng.

Một chiếc xe cảnh sát và hai xe jeep quân dụng trước sau đi tới hiện trường, trên xe cảnh sát là đến đây xử lý sự cố giao thông, trên xe jeep là sáu gã quân nhân, một người dẫn đầu phần lớn người nhận thức, hắn là con trai nhỏ của Tần Hồng Giang Tần Chấn Đường.

Tần Chấn Đường là nghe nói em họ Thường Chương và người ta xảy ra va quẹt, cho nên chạy tới xử lý, không ngờ rằng thấy được Trương Dương đánh bại Thường Chương. Oán hận giữa Tần Chấn Đường và Trương Dương chất chứa quá sâu. Hắn sau khi xuống xe, tay theo thói quen sờ soạn bên hông, cũng không chờ hắn đến gần Trương Dương. Chu Hưng Quốc đã ngăn cản lối đi của hắn, Tần Chấn Đường ở kinh thành tuy rằng cũng được cho nhân vật số một, thế nhưng trước mặt tại Chu Hưng Quốc, Từ Kiến Cơ đám người này hắn không dám làm càn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.