Chương trước
Chương sau
Trương đại quan nhân còn chưa nói xong thì hiện trường đã vang lên tiếng vỗ tay, Trương đại quan nhân nhìn lại, người vỗ tay là Nguyên Hòa Hạnh Tử, cô ta vừa vỗ tay, mọi người chung quanh đều vỗ tay theo, lời nói của Trương đại quan nhân tất nhiên bị tiếng vỗ tay ngắt quãng, Trương đại quan nhân mỉm cười hai tay làm động tác hạ xuống, ý bảo mọi người dừng vỗ tay, hắn còn nói tiếp.

Nguyên Hòa Hạnh Tử lại: "Bí thư Trương, ngài nói rất hay, khiến chúng tôi càng chờ mong ngày mai của Tân Hải, nhưng xin hỏi đấu thầu hôm nay lúc nào mới có thể bắt đầu?"

Trương Dương cười nói: "Nguyên Hòa phu nhân không hờ được à?"

Nguyên Hòa Hạnh Tử mỉm cười nói: "Bí thư Trương nhật lí vạn cơ, chúng tôi không dám làm mất nhiều thời gian của ngài, hiện tại đã mười giờ rồi, xin hỏi hội đấu thầu hôm nay có cử hành đúng giờ không?" Thái độ của thái độ tuy rằng ôn hòa, nhưng trong giọng nói lại giấu diếm vẻ sắc bén.

Trương đại quan nhân biết chiến lược kéo dài thời gian của mình đã bị Nguyên Hòa Hạnh Tử nhìn thấu rồi, nếu hắn tiếp tục kéo dài th người khác khẳng định sẽ cho rằng hắn thiên vị, tuy rằng trong lòng hắn đúng là có nghiêng về phía tập đoàn Tinh Nguyệt, nhưng thân là bí thư thị ủy Tân Hải, hành vi của hắn phải công bình công chính, phải dựa theo quy tắc mà làm việc, Trương đại quan nhân có chút hối hận, sớm biết rằng hiện trường xuất hiện loại tình huống này thì hắn căn bản là không nên đến.

Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: "Chúng tôi vốn đã định để hội đấu thầu bắt đầu vào mười giờ, xem ra mọi người đều đã nóng lòng rồi, ngay cả bài diễn thuyết kíchcủa bí thư Trương cũng không muốn nghe."

Hiện trường truyền đến tiếng cười, thật ra Nguyên Hòa Hạnh Tử vừa rồi ngắt bài diễn thuyết của Trương Dương có chút là được lễ phép, rất nhiều người tuy rằng vỗ tay phụ họa, nhưng bọn họ không dám tùy tiện lên tiếng, người tới đấu thầu tuy rằng rất nhiều, nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ mình chỉ là nhân vật phụ, gia tộc Nguyên Hòa và tập đoàn Tinh Nguyệt mới là nhân vật chính.

Kiều Mộng Viện tuyên bố đấu thầu chính thức bắt đầu, Trương đại quan nhân lấy cớ có việc đứng dậy rời khỏi, dù sao hắn cũng coi như là miễn cưỡng phát biểu xong rồi, về phần kết quả cuối cùng thì không cần hỏi hắn cũng đã, khẳng định là gia tộc Nguyên Hòa có được quyền cải tạo công trình và mở rộng cảng Phước Long.

Trương Dương chỉ là có chút không nghĩ ra, Tinh Nguyệt rốt cuộc là xuất phát từ nguyên nhân gì mà từ bỏ cuộc cạnh tranh lần này, điều kiện các mặt của bọn họ so với gia tộc Nguyên Hòa thì cò có sức cạnh tranh hơn, nếu cạnh tranh công bình công chính thì phải nói khả năng Tinh Nguyệt thắng lớn hơn.

Trương đại quan nhân rời khỏi hiện trường, lập tức gọi điện thoại cho Aishwarrya, nhưng từ trong ống nghe truyền đến - xin lỗi, số di động mà ngài gọi hiện tại không liên lạc được. Trương Dương mơ hồ cảm thấy có chút không ổn, nhớ tới bối cảnh của gia tộc Nguyên Hòa, nhớ tới chuyện Phục Bộ Nhất Sinh tập kích mình trước đó. Trương đại quan nhân bỗng nhiên cảm thấy chuyện này có chút không ổn, hắn không thèm chờ đợi kết quả cuối cùng, vội vàng lái xe tới khách sạn thế kỷ.

Trương Dương lo lắng Nguyên Hòa sẽ dùng thủ đoạn trái phép để đối phó Aishwarrya, hòng mưu cầu đạt được thắng lợi trong cạnh tranh.

Sự thật chứng minh lo lắng của Trương đại quan nhân quả nhiên không phải dư thừa, Aishwarrya gặp phiền toái thật, cô ta và hai vị trợ lý khi từ khách sạn thế kỷ tới nơi đấu thầu thì vừa mới ra cửa đã gặp vấn đề, thang máy mà bọn họ đi kẹt giữa tầng 13 và 12, không lên không xuống được, bởi vì lo lắng tới muộn, bọn họ còn đặc biệt tới sớm, sáu rưỡi đã xuất phát rồi, nhưng ba người bị nhốt trong thang máy hơn ba tiếng đồng hồ, công nhân sửa chữa thang máy mười giờ mới tới hiện trường, chờ cứu được bọn họ ra khỏi thang máy thì đã mười hai giờ mất rồi.

Khi Trương đại quan nhân chạy đến khách sạn thế kỷ thì Aishwarrya vừa mới từ trong thang máy đi ra, chuyện thứ nhất cô ta nghĩ đến sau khi ra ngoài là gọi điện thoại cho Trương Dương, xem chuyện đấu thầu còn có thể vãn hồi hay không. Điện thoại vừa mới nối thì cô ta liền nhìn thấy Trương Dương đang đi tới chỗ mình.

Aishwarrya dập máy chạy về phía Trương Dương: "Trương Dương, vừa rồi chúng tôi gặp sự cố, cho nên không thể kịp thời chạy đến hiện trường đấu thầu."

Trương Dương cười nói: "Tôi biết rồi, thôi, về sau còn có cơ hội mà."

Aishwarrya nghe thấy Trương Dương nói như vậy thì lập tức minh bạch chuyện đấu thầu đã được quyết định rồi, Tinh Nguyệt đã đánh mất cơ hội lần này, cô ta có chút chán nản nói: "Trương Dương, nhưng thang máy của chúng tôi gặp vấn đề, bị kẹt ở bên trong hơn năm tiếng, trong thang máy lại không có tín hiệu, chúng tôi không thể liên lạc với bên ngoài được."

Trương Dương nói: "Hội đấu thầu đã xong rồi, chuyện này để sau hẵng nói." Nhìn thấy Aishwarrya bình an vô sự, Trương đại quan nhân trong lòng mới thấy yên tâm, bất kể là như thế nào thì ít nhất Aishwarrya cũng không bị tổn thao gì hết, Trương đại quan nhân giờ mới nghĩ sao trên đời này có chuyện trùng hợp đến vậy, chẳng lẽ là có người cố ý động tay động chân, khiến Aishwarrya không thể chạy đến hiện trường đúng giờ? Trong đầu Trương Dương hiện ra bộ dạng của Nguyên Hòa Hạnh Tử, nếu tất cả thực sự là cô ta bày ra, như vậy cô ta cũng quá âm hiểm rồi, trong lòng Trương Dương giống như bị kim đâm, cho tới bây giờ hắn vẫn không thể thực sự tách Nguyên Hòa Hạnh Tử và Cố Giai Đồng ra với nhau, vì sao dưới dung mạo giống nhau lại là hai trái tim thiện ác bất đồng như vậy?

Tình tự của Aishwarrya không khỏi bị một chút ảnh hưởng, đấu thầu lần này cô ta vốn cho rằng đã nắm chắc thắng lợi, nhưng không ngờ một sự bất ngờ khiến bọn họ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Trương Dương an ủi cô ta: "Khu bảo lưu thuế nhập khẩu còn có rất nhiều hạng mục chiêu thương, tiền cảnh cũng không dưới cải tạo và mở rộng cảng Phước Long, cô có thể tới nói chuyện với chủ nhiệm Kiều của ban chiêu thương chúng tôi."

Aishwarrya nói: "Nhưng Tinh Nguyệt là làm mậu dịch hải cảng, cái khác không phải là sở trường của Tinh Nguyệt." Cô ta thở dài, chán nản nói: "Cám ơn anh đã tới, tôi phải báo cáo chuyện này với tổng bộ."

Trương Dương gật đầu, sau khi chia tay Aishwarrya, hắn trực tiếp tới trung tâm hành chính của thành phố Bắc Cảng, Cung Kì Vĩ thượng nhiệm không lâu, theo lý nên tới văn phòng của phó bí thư Cung bái phỏng hắn.

Cung Kì Vĩ tối hôm qua uống không ít, hôm nay cảm thấy dạ dày có chút không ổn, buổi trưa tùy tiện ăn chút gì đó ở căn tin cơ quan, rồi trở về văn phòng của mình xem giấy tờ, Hạng Thành không giao cho hắn công tác quan trọng gì, mà Cung Kì Vĩ vừa hay có thể trong khoảng thời gian này làm quen một chút với tất cả chung quanh.

Trương Dương đến khiến Cung Kì Vĩ có chút ngạc nhiên, hắn trách cứ: "Tối hôm qua không tới tham gia yến hội hoan nghênh tôi, hôm nay lại chạy tới làm gì."

Trương Dương cười nói: "Tôi là đặc biệt tới đây chúc mừng bí thư Cung thượng nhiệm."

Cung Kì Vĩ nói: "Một phó bí thư phụ trách lịch sử Đảng, mặt trận thống nhất thì có gì mà đáng chúc mừng?" Sau khi tới Bắc Cảng đã bắt đầu không thuận lợi rồi.

Trương Dương nghe Cung Kì Vĩ nói như vậy thì không khỏi bật cười.

Cung Kì Vĩ cũng bật cười: "Thằng nhóc cậu chê cười tôi hả."

Trương Dương nói: "Không phải chê cười, là cao hứng cho ngài. Bí thư Hạng xót anh, không quên để anh nghỉ ngơi, nếu không thì anh có thời gian ở đây đọc giấy tờ à. Đúng rồi, sao không thấy thư kỳ của anh, thị lý sẽ không keo kiệt như vậy chứ, ngay cả thư ký cũng không cấp cho anh à?"

Cung Kì Vĩ nghe hắn nhắc tới chuyện này thì không khỏi thở dài: "Vốn tôi muốn điều Quách Kiệt Thắng tới, nhưng cha hắn đột nhiên trúng gió. Nhà hắn lại chỉ có mỗi hắn là nam đinh, nếu tôi lôi hắn tới đây thì anh chiếu cố cha hắn."

Trương Dương nói: "Chẳng trách nói trung hiếu không thể lưỡng toàn. Thư ký Quách lần này xem ra chắc vì hiếu đạo mà từ bỏ lòng trung thành với anh rồi."

Cung Kì Vĩ nói: "Ai mà không có chỗ khó của mình, Quách Kiệt Thắng là một đại hiếu tử, đây cũng là chỗ mà tôi thích ở hắn, hắn cũng không không nói không tới, nhưng tôi dẫu sao không thể biết rõ người ta có việc mà vẫn gia tăng áp lực cho người ta được, cậu nói xem đúng không?"

Trương Dương nói: "Vậy cũng không thể làm tư lệnh không có quân được."

Cung Kì Vĩ nói: "Tôi đang nghĩ đây, nếu không ổn thì phải từ ban thư ký chọn ra một người dùng tạm vậy."

Trương Dương nói: "Thư ký cũng không thể chọn tùy tiện được, vạn nhất anh chọn phải một tên nằm vùng, nhất cử nhất động của anh đều lọt vào mắt hắn, vậy sau này anh muốn khai triển công tác cũng khó lắm."

Cung Kì Vĩ nói: "Làm bất kỳ chuyện gì cũng không dễ dàng, không ngờ tìm thư ký cũng khó như vậy."

Trương Dương nói: "Tôi cũng có nhân tuyển, cũng không biết anh có nguyện ý hay không."

Cung Kì Vĩ nói: "Ai? Nói ra nghe thử đi."

Trương Dương nói: "Thư ký của Đỗ Thiên Dã ngày xưa, Giang Nhạc, thông minh lanh lợi, chỉ là năm đó không chịu nổi dụ hoặc, phạm phải một sai lầm nhỏ, về sau lại bị Đỗ Thiên Dã đuổi việc, hiện tại lăn lộn rất khổ, ở Giang Thành chỉ sợ là không có ngày xuất đầu."

Cung Kì Vĩ nói: "Thì ra là cậu muốn đề cử một người từng phạm sai lầm với tôi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.