Trương Dương bỗng nhiên ý thức được Văn Hạo Nam không phải là đơn giản thuận đường tới thăm mình, hắn vẫn là vì công tác, mục đích tới đây là muốn tìm hiểu một số tình huống từ trên người mình. Trương đại quan nhân trong lòng càng khó chịu hơn, bất kể và Văn Hạo Nam có hợp nhau hay không, cho dù là vì mẹ nuôi La Tuệ Ninh thì Văn Hạo Nam cũng không cần phải vòng vo trước mặt mình.
Trương Dương gật đầu nói: "Đúng, hắn quá đáng quá cho nên em mới không nhịn được mà ra tay trừng phạt hắn một chút."
Văn Hạo Nam cười nói: "Không ngờ cậu đã làm bí thư thị ủy rồi mà tính tình vẫn nóng nảy như vậy."
Trương Dương mỉm cười nói: "Con người ta rồi cũng sẽ thay đổi, anh cảm thấy em không thay đổi là vì anh không hiểu em."
Văn Hạo Nam gật đầu: "Về sau hai anh em ta nên tìm hiểu nhau kỹ hơn."
Trương Dương cười nói: "Nói đùa thôi mà, anh tưởng thật à!"
Văn Hạo Nam nói: "Tôi làm việc trước giờ luôn nghiêm túc!" Hắn buông chén trà, nói: "Trương Dương, tôi lần này tới đây còn có một việc, tôi muốn cùng gặp mặt Đổng Chính Dương."
Trương Dương nói: "Chuyện này do Trình Diễm Đông quản, để em nói với hắn."
Văn Hạo Nam nói: "Không vội, Trương Dương, thật ra lần trước chuyện ở Đông Giang tôi vẫn luôn muốn nói một tiếng xin lỗi với cậu, lúc ấy tôi cũng không ngờ Hoắc Vân Trung lại không thể khống chế được tình tự của mình."
Trương Dương cười nói: "Anh Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060337/chuong-1066-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.