Tưởng Hồng Cương không nghi ngờ gì nữa là rất thông minh, nếu ngay từ đầu đã thông qua Trương Dương cầu để kéo gần quan hệ với Tống Hoài Minh, ngược lại sẽ để lại ấn tượng đầu cơ cho Tống Hoài Minh, Tống Hoài Minh thưởng thức nhất là người có năng lực, đánh giá một quan viên có năng lực hay không đương nhiên không thể thông qua ấn tượng gặp mặt một hai lần là có thể phán đoán được, nhưng ấn tượng ở trong đó cũng chiếm một tác dụng khá quan trọng.
Tống Hoài Minh nói: "Cái mà anh nói là trị, cụ thể là gì?" Đề tài của Tưởng Hồng Cương vẫn khiến tôi hứng thú.
Tưởng Hồng Cương nói: "Hàm nghĩa của trị có rất nhiều, nhưng đối với Bắc Cảng mà nói, đầu tiên phải thực hành pháp trị!" Tưởng Hồng Cương trước đó đã từng phân tích thủ pháp tòng chính của Tống Hoài Minh, tìm hiểu được thủ pháp chính trị mà Tống Hoài Minh coi trọng nhất chính là pháp trị, hắn đề xuất pháp trị cũng là để lấy lòng.
Tống Hoài Minh không nói gì, cầm chén trà lên uống một ngụm, y đang đợi Tưởng Hồng Cương nói tiếp.
Tưởng Hồng Cương nói: "Tôi đã làm một cuộc điều tra, Bắc Cảng là địa phương có tỷ lệ phạm tội lớn nhất trong toàn bộ tỉnh Bình Hải, muốn phát triển, đầu tiên phải lấy ổn định xã hội làm cơ sở, muốn trồng hoa màu xuống đất, đầu tiên phải trừ hết toàn bộ cỏ dại và đá dăm trong đất, bằng không chúng sẽ cướp đi tài nguyên của hoa mầu, hoa mầu sao có thể trưởng thành khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060308/chuong-1056-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.