Kì Sơn ở trong phòng cấp cứu đã nói rằng thề không tha cho Hoắc Vân Trung, cừu nhân gặp lại là đỏ mắt, Hoắc Vân Trung tức giận lườm Kì Sơn, từ trong tư thế đi đường của Hoắc Vân Trung Kì Sơn đã cảm thấy được hắn đã uống rượu, Hoắc Vân Trung nhìn thấy Kì Sơn liền lao tới, Ngũ Ca kịp thời chắn trước mặt Kì Sơn, Kì Sơn lạnh lùng nói: "Tránh ra!"
Ngũ Ca do dự một chút, vẫn tránh ra,
Hoắc Vân Trung vung quyền đánh tới Kì Sơn, Kì Sơn lách người, rồi chuẩn xác đấm một cú trúng cằm Hoắc Vân Trung, khiến cho Hoắc Vân Trung lảo đảo rồi ngã xuống đất, Kì Sơn không hề thừa thắng xông lên, chỉ vào Hoắc Vân Trung rồi nói: "Anh nếu còn là một người đàn ông thì phải nói xin lỗi với Tuyết Quyên! Tôi và cô ta rất thanh bạch, đừng có dùng cái suy nghĩ dơ bẩn của anh để nghĩ về quan hệ của chúng tôi.”
Kì Sơn nói xong thì xoay người rời khỏi.
Hoắc Vân Trung ngồi dưới đất, một quyền này của Kì Sơn khiến đầu óc đang mờ mịt của hắn tỉnh táo hơn một chút, hắn ôm đầu, có chút đăm chiêu suy nghĩ, một hồi lâu mới nhớ tới mục đích mình tới đây, hắn vịn vào tưởng rồi lảo đảo đứng đậy, đi về phía phòng cấp cứu.
Hoắc Vân Trung ở trước cửa phòng cấp cứu gặp mẹ của Lâm Tuyết Quyên, hắn khẩn trương nói: "Mẹ... Tuyết Quyên..."
Lâm mẫu vung tay tát cho Hoắc Vân Trung một cái: "Súc sinh...Mày còn có nhân tính không?" bà ta đánh Hoắc Vân Trung xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060301/chuong-1054-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.