Trương đại quan nhân nhìn mấy người bọn họ: "Tôi nói này, các anh sao lại không biết thông cảm như vậy, tôi đã loạn rồi đây này."
Trần Thiệu Bân khó khăn lắm mới ngừng cười được: "Trương Dương, đừng trách mấy anh em không giúp anh, mấy ngày hôm nay chúng tôi phải lấy Triệu Dũng làm trọng, lúc nào đưa được hắn và em gái anh lên giường rồi thì nhiệm vụ của chúng tôi mới tính là hoàn thành, tới lúc đó chúng tôi sẽ toàn lực giúp anh."
Đinh Triệu Dũng cười nói: "Trương Dương, chuyện này tự anh giải quyết đi."
Lương Thành Long vừa ngừng cười được không bao lâu thì lại bật cười.
Trương Dương bất mãn nhìn hắn: "Cẩn thận cười rơi cả răng cửa đấy."
Lương Thành Long hổn hển nói: "Trương Dương, tôi hôm nay xem như đã phục anh rồi, chờ... chờ sang mai xong chuyện của Triệu Dũng, tôi ngay lập tức sẽ chạy đến Tuệ Nguyên. Tôi... Tôi muốn tận mắt nhìn tràng cảnh phía bên anh... Ha ha..."
Viên Ba nói: "Trương Dương à Trương Dương, tôi thấy anh căn bản không nên tới Đông Giang."
Trương Dương vỗ vỗ gáy, hối hận không thôi nói: "Sớm biết rằng như vậy tôi cũng không tới, tôi không phải là càng gây thêm loạn ư?"
Trần Thiệu Bân nói: "Bí thư Trương, nhân mạch của ngài đúng là không thầm thường, muôn hình muôn vẻ, tam giáo cửu lưu, kỳ nhân dị sĩ, thượng tới vương hầu, hạ tới tiểu tốt, xin khách của mình, bảo người ta đừng tới đi."
Trương đại quan nhân cao ngạo ngẩng đầu lên: "Sao? Tôi cứ làm vậy đấy, bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060289/chuong-1049-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.