Chương trước
Chương sau
Đinh Cao Thăng nghe ra là Mai Thiên Hà gọi điện thoại tới, miệng lầm bầm mắng, đương nhiên giọng nói nhỏ đến nỗi cơ hồ ngay cả chính hắn cũng không nghe thấy.

Đinh Cao Sơn sau khi nghe xong thì vẻ mặt lộ ra có chút ngưng trọng, sau khi dập máy, Đinh Cao Thăng không nhịn được hỏi: "Tên khốn đó nói gì?"

Đinh Cao Sơn nói: "Viên Hiếu Công tự mình hạ mệnh lệnh, hắn chỉ có thể chấp hành."

Đinh Cao Thăng tức giận nói: "Hắn dựa vào gì?"

Đinh Cao Sơn lạnh lùng nói: "Lập tức tìm người gánh chuyện này, tạm dừng tất cả hoạt động kinh doanh gần đây."

Đinh Cao Thăng nói: "Viên Hiếu Công căn bản chính là lấy việc công làm việc tư, ai chẳng biết mấy huynh đệ mấy đều không sạch sẽ, hắn muốn tra thì vì sao không đi mà tra huynh đệ của hắn?"

Đinh Cao Sơn nói: "Dân không đấu lại quan, quyền lực ở trong tay người ta, người ta có thể làm như vậy, mày phải cúi đầu, phải chịu phục!"

Đinh Cao Thăng nói: "Anh, Đinh gia chúng ta và Viên gia bọn họ trước giờ đều là nước giếng không phạm nước sông, hắn vì sao muốn đâm chúng ta một đao?"

Đinh Cao Sơn nheo mắt lại, tay hắn gõ nhịp trên mặt bàn, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: "Gần đây Viên Hiệu Nông và Viên Hiếu Thương liên tiếp gặp chuyện không may, bọn họ chắc hẳn là tính món nợ này lên đầu chúng ta!"

Đinh Cao Thăng ngạc nhiên nói: "Anh, nhưng chúng ta căn bản là không làm mà."

Đinh Cao Sơn nói: "Viên gia và chúng ta trong kinh doanh tồn tại nhiều chỗ vướng nhau, có lẽ bọn họ cho rằng chúng ta muốn cướp sinh ý của bọn họ, gây nguy hiểm cho lợi ích của bọn họ?"

Đinh Cao Thăng nói: "Vẫn luôn là họ cướp mà, trước giờ xe trộm đều là chúng ta lo, nhưng Viên Hiệu Nông lại chen ngang, anh không phải là cũng bảo em nhịn chứ?"

Đinh Cao Sơn nói: "Chuyện này vô cùng kỳ quái, nhất định phải bình tĩnh, thà rằng chịu chút thiệt nhỏ, chứ không thể phạm sai lầm mù quáng."

Trương Dương trên cuộc họp thường ủy thành phố Tân Hải tuyên bố một loạt quyết định bổ nhiệm cán bộ, trong đó bao gồm chính thức bổ nhiệm Thường Hải Thiên đảm nhiệm chức phó bí thư đảng công ủy khu bảo lưu thuế nhập khẩu thành phố Tân Hải, tuy rằng là phó chức, nhưng chức bí thư vẫn chưa được lập, chẳng khác nào Thường Hải Thiên vẫn là người đứng đầu, ở bộ chỉ huy xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu hiện tại, Thường Hải Thiên nắm hết quyền lực, điều này cũng đã thể hiện rõ sự tín nhiệm của Trương Dương đối với hắn. Trong việc bổ nhiệm Kiều Mộng Viện thì Trương Dương cũng chọn dùng sách lược đồng dạng, bổ nhiệm Kiều Mộng Viện là phó chủ nhiệm ban chiêu thương thành phố Tân Hải, ban chiêu thương thành phố Tân Hải vẫn chưa được thành lập chính thức, công tác chiêu thương tuy rằng chưa từng dừng lại, nhưng hạ văn bản thiết lập cơ cấu rõ ràng vẫn là lần đầu, ban chiêu thương trước mắt chỉ có một vị phó chủ nhiệm chính là Kiều Mộng Viện, về phần tổ kiến đoàn đội trong tương lai thì cũng do Kiều Mộng Viện toàn quyền phụ trách.

Các thường ủy sau khi Trương Dương tuyên bố bổ nhiệm thì không có bất kỳ ai đề xuất dị nghị gì, Thường Hải Thiên, Kiều Mộng Viện, bối cảnh của hai người này mọi người đều biết, quan hệ với bí thư Trương thì ai cũng rõ rồi, đa số người đều nghĩ như Hứa Song Kì, dù sao hiện tại là một mình anh định đoạt, anh muốn chơi thế nào thì chơi.

Trên mặt Trương đại quan nhân mang theo nụ cười khiêm tốn: "Mọi người cũng nói ý kiến của mình đi, trên cuộc họp thường ủy, tôi hy vọng mọi người cứ nói thoải mái, đừng có cố kỵ gì cả."

Phó thị trưởng Thường vụ Đổng Ngọc Vũ nói: "Tôi đồng ý với quyết định của bí thư Trương, khu bảo lưu thuế nhập khẩu đối với Bình Hải và đối với Bắc Cảng mà nói đều là một sự nghiệp mới nổi, sự nghiệp mới nổi như vậy cần quản lý hiện đại hoá, tư tưởng của những lão đồng chí chúng tôi đã theo không nổi, phải tiến cử những nhân tài quản lý ưu tú trẻ tuổi, dám nghĩ dám làm, Thường Hải Thiên, Kiều Mộng Viện năng lực của những người này mọi người đều biết. Bọn họ đều ở những lĩnh vực bất đồng chứng tỏ được tài cán quản lý và trình độ kinh doanh của mình. Nhân tài như vậy bất kỳ địa phương nào cũng mong, tôi có thể nói chắc chắn rằng, có sự gia nhập của bọn họ, khu bảo lưu thuế nhập khẩu chắc chắn sẽ xây dựng được một nhánh đoàn đội quản lý nhất lưu quốc tế, nhân tài ưu tú như vậy nguyện ý đến Tân Hải công tác, cũng chứng tỏ mị lực cá nhân của bí thư Trương. Tôi vào dưới sự tác động của mị lực cá nhân của bí thư Trương, sẽ càng lúc càng nhiều nhân tài ưu tú tới Tân Hải, cống hiến lực lượng để xây dựng Tân Hải."

Đổng Ngọc Vũ nói xong, hiện trường vang lên tiếng vỗ tay, có điều bất kể người vỗ tay hay là không vỗ tay trong đều thầm mắng thằng ôn này vô sỉ. "Không vuốt mông ngựa thì anh có thể chết à?" Khinh bỉ thì khinh bỉ, nhưng thật sự nếu đến lượt mình nói thì cũng không thể không nói vậy.

Hứa Song Kì không cần phải nói những lời này, nếu biết mình nói cũng vô dùng thì cần gì phải lắm lời.

Phó bí thư Thị ủy Lưu Kiến Thiết gần đây trên cơ bản đều không lên tiếng, vấn đề công tác của hắn đã được định ra rồi, chỉ còn thiếu mỗi tuyên bố công khai, qua mấy tháng nữa là hắn sẽ tới huyện Lâm Mông làm bí thư huyện ủy, có thời gian hắn thà tìm hiểu tư liệu về Lâm Mông, cân nhắc một chút tới quy hoạch tương lai của Lâm Mông, Tân Hải đâu còn là việc của hắn.

Dưới tâm tính như vậy, cuộc họp thường ủy đã không ai đứng ra đề xuất dị nghị, có điều như vậy cũng tốt, hoà hợp êm thấm. Trương đại quan nhân nói một không hai, đây chính là hiệu quả của hắn muốn.

Thời gian Kế tiếp, bộ trưởng tuyên truyền thị ủy Vương Quân Cường đưa danh sách tập thể tiên tiến và cá nhân tiên tiến của thành phố Tân Hải năm nay ra cho các vị thường ủy xem qua một chút.

Trương Dương nhìn nhìn, trong mười tập thể và cá nhân tiên tiến có đoàn thị ủy, cũng có Thường Hải Tâm, Trương Dương biết Vương Quân Cường và Thường Hải Tâm hợp tác khá nhiều, khi bỏ huyện lập thành phố, thành lập ban sáng tạo, bọn họ một người là chủ nhiệm một người là phó chủ nhiệm, ấn tượng của Vương Quân Cường đối với Thường Hải Tâm không tồi. Hơn nữa hắn biết quan hệ của mình và Thường Hải Tâm cũng rất tốt, làm như vậy ít nhiều cũng có nhân tố lấy lòng hắn, Trương Dương lúc ấy cũng không nói gì, hắn cười bảo: "Mọi người xem danh sách một chút, xem có ý kiến bất đồng không. Lát nữa thì đề xuất với bộ trưởng Vương." Hắn nhìn đồng hồ tỏ ý muốn tan họp.

Đối với bản danh sách này, Trương Dương có ý kiến. Sau cuộc họp hắn gọi Vương Quân Cường tới văn phòng của mình, chỉ vào bản danh sách đó: "Lão Vương à, lần bình chọn tiên tiến này là bộ tuyên truyền thị ủy và đoàn thị ủy liên hợp tổ chức, anh cho cả tên của đoàn thị ủy và đồng chí Hải Tâm vào, có phải là có chút lấy việc công làm việc tư hay không?"

Vương Quân Cường nói: "Sau khi tiểu Thường tới Tân Hải, vẫn luôn vô cùng cố gắng công tác, thành tích công tác cũng được mọi người thấy rõ, cho nên..."

Trương Dương nói: "Tôi thấy có chút không thích hợp, không thể để giám khảo tham gia trận đấu được, điều này đối với người khác là không công bình, thế này đi, anh xóa tên đồng chí Hải Tâm đi, cho tên của Vương Chí Cương vào."

"Cái này..." Vương Quân Cường mặt lộ vẻ khó xử.

Trương Dương nói: "Không cần cân nhắc, cứ dựa theo tôi nói mà làm." Trương Dương kiên trì xóa tên Thường Hải Tâm là vì tị hiềm, đồng thời cũng là biểu hiện của Vương Chí Cương quả thực rất ưu tú, chẳng những giải quyết vấn đề đèn đường tiết kiệm năng lượng cho Tân Hải, tạo ra một khoản thu nhập lớn cho Tân Hải, hơn nữa khái niệm khu bảo lưu thuế nhập khẩu là hắn đề suất sớm nhất, Trương Dương luôn phải luận công mà thưởng.

Vừa hay lúc này Thường Hải Tâm tới đây tìm Trương Dương, Vương Quân Cường cáo từ rời đi, nghĩ thầm lần này là cố ý vuốt mông ngựa, không ngờ vuốt sai chỗ rồi.

Thường Hải Tâm tới đây cũng chính là muốn nói chuyện này, tuy rằng đoàn thị ủy cũng là một trong những đơn vị tổ chức hoạt động lần này, nhưng Thường Hải Tâm không hề tham gia, luôn là Vương Quân Cường một mình ôm lấy mọi việc, Thường Hải Tâm sau khi biết danh sách cũng thấy không ổn, cho nên tới đây nói chuyện này với Trương Dương, yêu cầu xóa tên mình và đoàn thị ủy.

Trương Dương nói lại nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi với Vương Quân Cường với Thường Hải Tâm, Thường Hải Tâm cười nói: "Như vậy em an tâm rồi, bộ trưởng Vương cũng thật là, không nói tiếng nào cho em vào danh sách tiên tiến, em thật sự là có chút được nhận mà xấu hổ."

Trương Dương nói: "Những người này đều rất giỏi làm những chuyện ngoài mặt mũi."

Thường Hải Tâm cười nói: "Còn không phải là muốn lấy lòng anh ư?"

Trương Dương nói: "Xem ra hắn nhìn ra rồi."

Thường Hải Tâm ngạc nhiên nói: "Nhìn ra gì cơ?"

" Nhìn ra hai ta quan hệ tốt!"

Thường Hải Tâm gắt: "Anh nói bậy bạ gì đó?" Mặt lại không khỏi đỏ lên.

Trương Dương vươn tay ea, cầm tay Thường Hải Tâm rồi nhéo nhéo, nơi này dù sao cũng là văn phòng, Thường Hải Tâm cũng không thể thoải mái như hắn, vội vàng rút tay về: "Bí thư Trương, tôi nghe nói Mộng Viện tới đây."

Nghe thấy Thường Hải Tâm gọi mình là bí thư Trương, Trương đại quan nhân không khỏi thu liễm hơn một chút, gật đầu nói: "Đúng vậy, anh mời cô ta tới đây hỗ trợ chủ trì công tác Trương đại quan nhân, vừa rồi trên cuộc họp thường ủy đã quyết định, bổ nhiệm cô ta làm phó chủ nhiệm ban chiêu thương thành phố."

Thường Hải Tâm nói: "Tốt, Mộng Viện kinh thương lợi hại như vậy, công tác chiêu thương đối với cô ta mà nói chẳng phải là dễ như bỡn ư?"

Trương Dương cười nói: "Em còn tin cô ta hơn anh."

Thường Hải Tâm mỉm cười nói: "Không bằng anh hiểu cô ta đâu."

Trương đại quan nhân cảm giác Thường Hải Tâm hình như có ẩn ý, thằng cha này không tiếp tục tham thảo về vấn đề này nữa, giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo: "Hải Tâm, em có phải chuẩn bị cùng anh tới Đông Giang không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.