Hạng Thành trong khoảng thời gian này cũng không nhập tâm, trên cuộc họp thường ủy, y sau khi nói xong thì trầm mặc, các thường ủy thay nhau lên tiếng, Hạng Thành lại không nghe lọt lời nói của bất kỳ ai, trong dạng hội nghị này, thân là người chủ trì hội nghị y không ngờ lại phân tâm.
Phó bí thư Thị ủy Tưởng Hồng Cương gọi một tiếng bí thư Hạng, mới kéo suy nghĩ của Hạng Thành trở lại hiện trường, Hạng Thành lạnh lùng nói: "Nói đến đâu rồi?"
Các thường ủy đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bí thư Hạng rõ ràng không nghe thấy những gì họ nói.
Tưởng Hồng Cương cười nói: "Bí thư Hạng, tôi vẫn chưa bắt đầu nói mà."
Hạng Thành cũng cười, y nhích về phía sau, mỉm cười nói: "Gần đây tinh thần không tốt lắm, đồng chí Hồng Cương, anh nói đi!"
Tưởng Hồng Cương nói: "Ngày hôm qua tôi vừa hay đi qua góc Thương Gia, dừng lại ở đó một chút."
Từ sau khi chuyện xây nhà máy của Thái Hồng bị từ bỏ, góc Thương Gia đã trở thành đề tài kiêng kỵ của các thường ủy, tất cả mọi người đều biết, bởi vì Thái Hồng không xây dựng được phân nhà máy, Hạng Thành và Cung Hoàn Sơn đều vô cùng căm tức, chuyện lần trước không chỉ là vấn đề ai nhường cho ai, mà là một lần va chạm kịch liệt quyền sở hữu hành chính của Bắc Cảng và Tân Hải, kết quả hiển nhiên là bên Trương Dương giành thắng lợi.
Hạng Thành gật đầu, tựa hồ cổ vũ Tưởng Hồng Cương nói tiếp.
Tưởng Hồng Cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060269/chuong-1043-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.