“Nhưng không được vài ngày, người lang thang lại mất tích khỏi biệt thự, phú ông ở trong công viên tìm được hắn, phú ông hỏi hắn hỏi hắn vì sao lại đi, người lang thang nói với phú ông, tuy rằng y cho mình tất cả trong mộng tưởng, nhưng ngủ ở trong biệt thự không ngon, buổi tối mỗi ngày đều sẽ nằm mơ thấy mình lại lang thang nơi đầu đường xó chợ, nằm trên cái ghế đá lạnh như băng, thực không được sống những ngày hạnh phúc, hắn không chịu nổi tra tấn như vậy, buổi tối mỗi ngày đều ngủ không ngon, cho nên hắn lựa chọn về đây, chỉ có ở đây hắn mới có giấc mộng đẹp."
Kì Sơn đã sớm nghe qua chuyện xưa này, hắn cười nói: "Chuyện xưa này nói cho chúng ta biết mộng tưởng sở dĩ tốt đẹp là vì nó là mộng tưởng, một khi biến thành hiện thực, anh sẽ phát hiện chưa chắc đã tốt đẹp như lúc trước." Ánh mắt của Kì Sơn lộ ra một loại hư vô và phiêu khó có thể nắm bắt, hắn tựa hồ đang suy nghĩ gì đó? Từ trong chuyện xưa đơn giản này nghĩ tới nhân sinh phức tạp của hắn.
Viên Hiếu Thương nói: "Có lẽ có một ngày, tôi sẽ lựa chọn rời khỏi."
Kì Sơn nhìn Viên Hiếu Thương, từ trong ánh mắt của hắn tựa hồ đọc được gì đó, nói khẽ: "Đường về còn dài lắm, nhân sinh đi tới giai đoạn nhất định, anh không nhìn thấy điểm cuối, cũng không nhìn thấy điểm bắt đầu, một số người trong chúng ta nhất định sẽ ngã trên đường." Quay đầu lại được không? Trong lòng Kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060263/chuong-1040-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.