Viên Hiếu Thương nói: "Thật ra hiện tại em ngược lại có chút hâm mộ Hiếu Học, tuy rằng hắn chỉ là một con mọt sách. Nhưng hắn sống so với chúng ta thì kiên định hơn, em chỉ mới hơn ba mươi tuổi. Nhưng em đã mắc chứng mất ngủ rồi."
Viên Hiếu Công thở dài, y đương nhiên có thể lý giải Tứ đệ vì sao mà mất ngủ. Những năm gần đây, áp lực tinh thần mà bọn họ phải chị đựng quá lớn. Viên Hiếu Công rất yên tâm đối với Tứ đệ, biết hắn hiểu được nên làm như thế nào, sự kiện bắt cóc lần này là một hồi chuông cảnh báo cho huynh đệ bọn họ, lão Tứ đã bắt đầu tìm đường lui, đây cũng là chỗ khôn khéo của hắn.
Viên Hiếu Thương nói: "Đại ca, chỗ nhị ca anh phải cảnh tỉnh anh ấy một chút, anh ấy gần đây bị nữ nhân đó khiến cho thần hồn điên đảo, rất nhiều chuyện không chịu nghe ai."
Viên Hiếu Công có chút phiền chán lắc đầu nói: "Không nhắc tới hắn nữa, cái đồ chẳng ra gì, sớm muộn gì cũng chết trong tay nữ nhân."
Viên Hiếu Thương nói: "Bất kể bọn họ nghĩ như thế nào thì em cũng chuẩn bị rút lui."
Viên Hiếu Công lại thở dài, tuy rằng trong lòng cảm thấy không nỡ, nhưng y cũng hiểu, lựa chọn của Tứ đệ là sáng suốt nhất, con người khi còn sống không thể vĩnh viễn bị vây trên ngọn sóng, trước khi rơi xuống bụng sóng thì rời khỏi tuyệt đối là lựa chọn lý trí, y nói khẽ: "Chuyện lần này các cậu cố gắng đừng tự điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060239/chuong-1032-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.