Trình Diễm Đông nói: "Hai huynh đệ Trần Cương gặp hạn trên người anh, anh cho rằng bọn họ từ nay về sau sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh ư?"
Trương Dương nói: "Với sức của họ thì chắc không dám dở trò gì đâu, trước khi tôi đến Bắc Cảng, thường xuyên nghe nói trật tự nơi này rất hỗn loạn, cảnh phỉ một nhà, chuyện đêm nay quả nhiên đã chứng minh lời đồn không phải là giả."
Trình Diễm Đông cười nói: "Lòng trả thù của anh quá nặng, đây là báo cả thù lên đầu tôi,liên đới bôi đen hết tất cả hệ công an chúng tôi."
Trương Dương cười nói: "Tôi không có ý đó."
Trình Diễm Đông nói: "Trần Khải này không ngờ lại làm ra chuyện bắt cóc, đoán trước được hắn trước đây trong lúc đảm nhiệm chức cục trưởng công an ở Tân Hải cũng chưa chắc đã làm được chuyện gì tốt."
Trương Dương gật đầu nói: "Tra hắn cho kỹ đi."
Trình Diễm Đông có chút mê hoặc nhìn Trương Dương.
Trương Dương nói: "Hiện tại tôi không đối phó hắn, cũng không có nghĩa là tôi sẽ cứ vậy buông tha cho hắn, thu thập thêm chứng cớ, khi nên thu lưới thì tôi tuyệt đối sẽ không nương tay."
Cố Doãn Tri vào sáng sớm thứ sáu đã tới Tân Hải, y ngồi xe đêm mà tới, nằm trong khoang giường nằm hơn sáu tiếng đồng hồ, không thông tri cho Trương Dương tới nhà ga Bắc Cảng đón y, tự mình bắt xe lập tức tới trung tâm hành chính thành phố Tân Hải, bởi vì vẫn chưa đi làm, Cố Doãn Tri ăn sáng ở gần đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060196/chuong-1019-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.