Thì Duy bưng chén lên rồi lại buông: "Rượu này tôi không thể uống được, cô nhớ sư phụ cô, tôi thì lại không thích hắn, tôi vì sao phải góp vui."
Kiều Mộng Viện nói: "Rượu này tôi cũng không thể uống, Trương Dương kém quá xa người trong lòng tôi."
Quách Chí Cường vui lắm: "Trương Dương, tôi vốn cho rằng anh chính là được vạn người mê, hóa ra cũng chỉ là hạng người bà nội không thương mỗ không thích."
Trương đại quan nhân cười nói: "Tôi có bao giờ tự nhận mình tốt đâu? Tôi trước giờ đều là vậy, đều là cây cải củ hoa tâm, thật ra loại người như tôi, vẫn luôn bỏ tinh lực vào công tác, chuyện tình cảm rất ít bận tâm." Hắn cầm chén rượu lên nói: "Tiểu yêu, hai chúng ta uống, vì cô thích tôi, cho nên chúng ta cạn chén này."
Quách Chí Cường đề nghị hai người bọn họ uống rượu giao bôi, mọi người hùa theo, Trương đại quan nhân hào tình nổi lên, hắn chính là hạng người chuyện gì cũng dám làm: "Uống thì uống, ai sợ ai?" Hai người ở trước mặt mọi người uống rượu giao bôi.
Đừng nhìn An Ngữ Thần vừa rồi rất ồn ào, lúc này ngược lại mặt xấu hổ đến đỏ bừng, cô ta nhìn đồng hồ rồi nói: "Tôi phải đi rồi!Không thì muộn mất!"
Trương Dương rất tự nhiên đứng dậy tiễn cô ta.
Cái này không ai tranh cả, sau khi hai người rời đi, Quách Chí Cường nói: "Các anh có thấy quan hệ hai thầy trò của bọn họ hình như không bình thường lắm không?"
Quách Chí Giang nói: "Chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060180/chuong-1014-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.