Trương Dương nói: "Tào thị trưởng thấy Trần Cương thế nào?" Hắn quyết định nói thẳng, không cho Tào Hướng Đông cơ hội đánh Thái Cực.
Tào Hướng Đông ngây ra một thoáng, y ý thức được Trương Dương đang đòi hồi báo, y cười nói: "Tôi không thân với người này lắm!" Tào Hướng Đông cẩn thận trước sau như một.
Trương Dương nói: "Công tác với nhau nhiều năm như vậy, nói sao cũng phải hiểu nhau chút chứ, ít nhất thì cũng hiểu hắn hơn tôi phải không?"
Tào Hướng Đông nhìn Trương Dương cười cười, nụ cười của y ít nhiều lộ ra vẻ mất tự nhiên, Trương Dương ở trước mặt y tựa như một chủ nợ, mình thì giống như một kẻ quỵt nợ, tuy rằng Trương Dương không chỉ rõ là bắt y trả nợ, nhưng loại cảm giác này vẫn khiến Tào Hướng Đông rất không thoải mái, y hắng giọng nói: "Bí thư Trương, anh rất quan tâm tới Trần Cương!"
Trương Dương nói: "Đối tượng được quan tâm thường thường chỉ có hai loại, một là bằng hữu của mình, còn có một loại là..., hắc hắc."
Tào Hướng Đông nói: "Trần Cương ở trong lòng anh thuộc loại sau ư?"
Trương đại quan nhân không thừa nhận cũng không phủ nhận, hắn biết bắt loại người như Tào Hướng Đông lộ ra tin tức tầng của Bắc Cảng cơ hồ là chuyện không thể, nhưng giữa loại người như Trần Cương và Tào Hướng Đông không có quá nhiều xung đột lợi ích. Hơn nữa Trần Cương là Ủy ban kỷ luật, không phải là loại nhân vật mấu chốt như Hạng Thành, Tào Hướng Đông có lẽ không có cố kỵ nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060178/chuong-1013-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.