Tống Hoài Minh nói: "Không nhượng bộ cũng phải cho người ta lý do để tin phục, xử lý chuyện này nhất định phải thận trọng, tận lực đừng để tổn thương hòa khí."
Trương Dương nói: "Chú Tống. cháu hiểu."
Gác điện thoại, Trương Dương không khỏi cảm thấy có chút chán nản, chuyện này so với dự đoán của hắn thì phức tạp hơn nhiều, thì ra Thái Hồng xây nhà máy ở Bắc Cảng còn có liên quan tới Tống Hoài Minh, quả thực xí nghiệp lớn như vậy, dẫn tới sự chú ý của trên dưới toàn quốc, có thể nói lão tổng Triệu Vĩnh Phúc của Thái Hồng là thần tài trong mắt rất nhiều người, Thái Hồng đặt ở địa phương nào, sẽ khiến thu nhập kinh tế của địa phương đó nhảy vọt. Cho dù là Tống Hoài Minh cũng phải nể mặt Triệu Vĩnh Phúc.
Giờ đã là hơn mười hai giờ, Trương Dương cho tới bây giờ vẫn chưa được ăn cơm, con người ta ở quan trường quả nhiên là thân bất do kỷ. Vốn hắn muốn xử lý xong công tác ở Tân Hải sẽ chạy tới Xuân Dương hội hợp với An Ngữ Thần, nhưng không ngờ chuyện ùn ùn ùa tới khiến hắn không thể không lùi thời gian xuất phát lại.
Trương Dương tùy tiện tìm một cửa hàng ăn nhanh, gọi một bát mùi dương xuân, chuẩn bị lấp đầy cái bụng rồi lập tức khởi hành.
Vừa ăn được một miếng thì Tiêu Mân Hồng gọi điện thoại tới, Tiêu Mân Hồng muốn gặp mặt hắn bàn chút chuyện, Trương Dương nói: "Thực ngại quá, tôi hiện tại không có thời gian, hay là thế này đi, để ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060174/chuong-1012-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.