"Cám ơn đã khích lệ, tôi vẫn còn phải cố gắng nhiều."
Đối mặt với loại người như Trương Dương, Tang Bối Bối thực sự là bất lực với hắn.
Trương Dương nói: "Bối Bối à, tôi cũng đang lấy làm lạ, cô sao bỗng nhiên lại tới Thiên Nhai?"
Tang Bối Bối nói: "Rất đơn giản, nhìn thấy anh tới vương miện ăn cơm, vừa hay Lam Sắc Mị Lực thông báo tuyển dụng nữ nhân viên phục vụ, cho nên tôi ứng tuyển, đoán chắc anh tới Thiên Nhai ăn chơi, quá nhiên bắt được anh."
Trương Dương cười nói: "Có phải là chuyện gì mất mặt đâu, cô bắt tôi làm gì?" Hắn thấy lý do này của Tang Bối Bối vô cùng gượng ép, độ đáng tin rất nhỏ.
Tang Bối Bối nói: "Tôi nếu không tới, chỉ sợ anh lúc này đã lăn lên giường với cô nữ ca sĩ đó rồi."
Trương đại quan nhân bật cười ha ha: "Cô coi tôi là đói bụng thì ăn bậy à, nếu lên giường thì tôi cũng phải chọn người như cô chứ."
Tang Bối Bối mặt không ngờ có chút đỏ lên: "Tôi nói này, anh có thể lịch sự chút không? Sao cái gì cũng nói ra, không cẩn thận tôi đánh anh đó!"
Trương đại quan nhân nào có sợ cô ta đánh, hắn cầm chén rượu lên uống một ngụm rồi nói: "Cô rốt cuộc là đi ngang qua hay là định ẩn núp trường kỳ?"
Tang Bối Bối nói: "Có ý gì hả?"
Trương Dương nói: "Không có ý gì cả! Tôi chỉ là cảm thấy sự xuất hiện của cô khá là đột nhiên, hai ta quen nhau cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060161/chuong-1007-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.