Bên trong quan trường không có bất kỳ ai đồng tình với kẻ yếu, đây là thế giới cường giả vi tôn, không phải so ai có đạo lý hơn, mà là đọ ai mạnh hơn.
Trương đại quan nhân nghĩ thấu đạo lý này thì lập tức bình thường trở lại, rất nhiều lúc làm việc không thể quá giảng đạo lý, mình nếu đã sớm muốn đá Chu Tường đi, nếu đã sớm muốn để Trình Diễm Đông tiến vào thường ủy, như vậy căn bản không cần cơ hội, căn bản không cần lý do, lão tử là bí thư huyện ủy Tân Hải, lão tử nói gì thì là thế đó, muốn lý do ư? Có lẽ có!
Trương Dương tới Ủy ban kỷ luật, nhìn thấy bộ dạng khập khiễng của thằng cha này, Trần Cương từ trong đáy lòng sinh ra một cỗ khoái ý, y thậm chí ước gì Trương Dương vĩnh viễn què như vậy.
Trong mắt Trần Cương, Trương Dương đang gặp một hồi nguy cơ chính trị nghiêm trọng hắn y đã làm tốt chuẩn bị đánh rắn giập đầu, đương nhiên với phong cách nhất quán của Trần Cương, y sẽ không dễ dàng tự mình ra tay.
Trương Dương vẫn là nụ cười tươi rói: "Bí thư Trần!"
Trần Cương ừ một tiếng, tuy rằng trong lòng hận thấu xương, nhưng ngoài mặt vẫn vô cùng khách khí: "Tiểu Trương à, ngồi đi!"
Trương đại quan nhân vẫn lựa chọn đứng, đây không phải là vì hắn tôn kính Trần Cương, mà là vì hắn hiện tại ngồi không tiện.
Trần Cương ra vẻ quan tâm nói: "Chân của cậu?"
Trương Dương nói: "Bị trật!"
Trần Cương nói: "Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060148/chuong-1003-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.