Trương Dương buông điện thoại, Tiêu Mân Hồng nói: "Tôi lập tức bảo ngươi đưa anh tới bệnh viện."
Trương Dương lắc đầu nói: "Không cần, tìm một chỗ, tôi tự mình xử lý vết thương."
" Nhưng..."
Kiều Mộng Viện nói: "Mạch Kỳ Nhi, nghe hắn đi!"
Trương Dương nói: "Tạm thời đừng nói chuyện này ra ngoài."
Kiều Mộng Viện và Tiêu Mân Hồng đều gật đầu.
Tiêu Mân Hồng đưa Trương Dương tới vịnh Thất Thải, an bài cho hắn một căn biệt thự, Kiều Mộng Viện đỡ Trương Dương đi vào trong biệt thự, Tiêu Mân Hồng mang túi cấp cứu tới, Trương Dương nói: "Đi đón bọn Thì Duy đi, tôi sẽ tới ngay."
Tiêu Mân Hồng quan tâm nói: "Anh không cần bác sĩ thật à?"
Trương Dương cười nói: "Bị thương không nặng, chỉ xước da thôi."
"Được, tôi sẽ nói với họ một tiếng, thuận tiện tìm quần áo cho anh thay." Tiêu Mân Hồng gật đầu, đứng dậy rời đi, Kiều Mộng Viện không đi cùng với cô ta, nói với Trương Dương: "Để tôi xem nào!"
Dưới ánh đèn, sắc mặt Trương Dương càng lộ ra vẻ tái nhợt hơn, Kiều Mộng Viện nhìn ống quần đùi phải đẫm máu của hắn, tim đau đớn giống như kim đâm, cô ta đã không thể che giấu sự quan tâm đối với Trương Dương.
Trương Dương cười nói: "Chỗ bị thương có chút không tiện."
Kiều Mộng Viện nói: "Bị thương ở đâu?"
Trương đại quan nhân lúc này không ngờ còn có thể cười được: "Cô đừng lo lắng, không tổn thương tới chỗ đó đâu!"
"Có liên quan gì tới tôi?" Kiều Mộng Viện xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060139/chuong-1000-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.