Trương đại quan nhân nghĩ thầm hai ta có quan hệ gì? Quan hệ ân nhân cứu mạng ư, vì chuyện này cô thực sự có thể trao cho tôi khu đất này một cách không ràng buộc ư? Trương đại quan nhân không tin, lời nói của người làm ăn không thể coi là thật, sinh ý chính là sinh ý, người ta phân biệt rất rõ ràng, có điều thoạt nhìn Tiêu Mân Hồng chắc là người thông minh. Trương Dương cười nói: "Vậy tôi trước hết thay nhân dân Tân Hải cám ơn cô."
Tiêu Mân Hồng nói: "Những cán bộ quốc gia các anh nói chuyện luôn đại khí như vậy, nhân dân Tân Hải cảm tạ tôi thì tôi không dám nhận, tôi cũng không phải là vì nhân dân Tân Hải, tôi là vì bí thư huyện ủy ngài đây."
Trương Dương cầm chén trà lên chạm vứi cô ta: "Cái đó, chuyện đã qua rồi, chúng ta đừng nhắc lại nữa."
Tiêu Mân Hồng cười nói: "Yên tâm, tôi cũng không phải là là muốn nhân cơ hội báo ân đâu, bí thư Trương, tôi đang muốn tìm hiểu quy hoạch tương lai của các anh một chút, xem tập đoàn Hoa Quang của chúng tôi có khả năng cống hiến một phần lực lượng cho xây dựng khu bảo lưu thuế nhập khẩu không?"
Trương Dương nhìn Tiêu Mân Hồng: "Thật sự muốn đầu tư ư?"
Tiêu Mân Hồng nói: "Cơ hội tốt như Khu bảo lưu thuế nhập khẩu phát sinh ở bên cạnh tôi, nếu cơ hội như vậy mà chúng tôi không nắm được thì còn làm sinh ý làm gì?"
Trương Dương nói: "Tiêu tiểu thư, chúng tôi cũng coi như là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060115/chuong-993-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.