Trương Dương nói: "Anh cũng nghĩ như vậy, nếu chuyện của Kiều gia lúc trước là Tiết gia làm, như vậy bộ trưởng Kiều mượn cơ hội này để trả thù Tiết gia là rất có khả năng."
Tần Thanh nói: "Chuyện của cao tầng, không phải chúng ta có thể đoán được, cho dù chúng ta đoán được nguyên do trong đó thì cũng chẳng thay đổi được gì." Cô ta vươn tay ra cầm tay Trương Dương, nói: "Có điều ngày tháng của anh ở Tân Hải chỉ sợ sẽ rất khó khăn."
Trương Dương cười nói: "Không sao cả, Hạng Thành nếu đối tốt với anh thì anh ngược lại có chút không quen."
Tần Thanh không nhịn được liền bật cười.
Tiết Thế Luân gần đây đều ở kinh thành, mỗi ngày sau bữa cơm chiều, y đều sẽ giành thời gian tản bọ với cha ở ngọn núi nhỏ sau nhà, Tiết lão bước rất lớn, tần suất lại chậm, Tiết Thế Luân kiên nhẫn lặng lẽ theo phía sau cha.
Tiết lão dừng chân, nhìn ánh nắng chiều trời tây, nói: "Khi còn trẻ rất ít khi biết dừng chân ngắm phong cảnh bên cạnh, đợi khi già rồi mới hồi tưởng lại vô số phong cảnh đã bị bỏ qua."
Tiết Thế Luân cười nói: "Cha, cha đang nói con đấy à."
Tiết lão lắc đầu, nói khẽ: "Con không cần thiết phải ở lại kinh thành với cha, ở hải ngoại có nhiều sinh ý như vậy, con cứ đi là đi, bệnh tình của ta đã ổn định rồi, kết quả kiểm tra con cũng đã thấy, ta đang trong quá trình khôi phục."
Tiết Thế Luân nói: "Sinh ý của con đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060037/chuong-968-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.