Trương Dương cầm tờ giấy rách trong tay ném đi, sau đó nằm lên giường, trên giường vẫn còn lưu lại mùi hương, Trương đại quan nhân không khỏi nhớ tới tình cảnh gắn bó như môi với răng cùng Tang Bối Bối ở trong nước, trong lòng bỗng nhiên nóng lên, thằng ôn này ý thức được mình lại bắt đầu xao động rồi, di động của hắn vang lên đúng lúc này, cắt đứt suy nghĩ miên man bất định của hắn.
Điện thoại là mẹ nuôi La Tuệ Ninh gọi tới, buổi sáng hôm nay La Tuệ Ninh không liên hệ được với hắn, cho nên cũng có chút khẩn trương.
Đối với sự quan tâm của mẹ nuôi, Trương Dương khá cảm động, hắn nói vào điện thoại: "Mẹ nuôi, chuyện đã xong rồi?"
"Xong rồi hả?" La Tuệ Ninh hiển nhiên vẫn chưa minh bạch hàm nghĩa chân chính của những lời này.
Trương Dương nói: "Gió êm sóng lặng rồi, Trong khoảng thời gian ngắn bọn họ sẽ không sẽ tìm con gây phiền toái nữa."
La Tuệ Ninh nói: "Không tìm con gây phiền toái là tốt rồi, để bọn họ theo dõi mãi cũng không hay gì.”
Trương Dương nói: "Bọn họ có vào Hương Sơn biệt viện không?"
La Tuệ Ninh nói: "Không, tất cả mọi người đều rút rồi, hiện tại chỉ có Trần Tuyết đang ở đó dọn dẹp."
Trương Dương gật đầu: "Mẹ nuôi, lại mang tới phiền phức cho mẹ rồi."
La Tuệ Ninh mỉm cười nói: "Chỉ cần con không làm sai, chút phiền toái này có tính là gì?"
Trương Dương cảm thấy rất ấm áp vì những lời nói của La Tuệ Ninh, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060021/chuong-963-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.