Trương Dương nói: “Tiết lão, ông đã từng đến núi Thanh Đài chưa?”
Tiết lão lắc đầu: “Tôi đã nghe nói đến, nhưng chưa có cơ hội đến đó.”
Trương Dương nói: “Đợi đến khi ông tới Giang Thành, tôi sẽ đưa ông đến núi Thanh Đài, chụp cảnh sắc nơi đó.”
Tiết lão thở dài nói: “Núi cao như vậy có lẽ tôi không leo lên được.”
Trương Dương nói: “Không leo được tôi sẽ cõng ông lên!”
Tiết lão nghe thấy hắn nói vậy, không hiểu tại sao đột nhiên cảm động, những năm gần đây, ông đã rất ít khi cảm động vì người khác, ông nhìn Trương Dương, ông nhận ra sự chân thành ở đó, rồi đột nhiên nói: “Tại sao lại đối tốt với tôi vậy?”
Trương Dương nói: “Vì tôn kính, ông là một trong số ít người cho tôi thấy được cảm giác núi cao.”
Tiết lão nói: “Nịnh nọt tôi đấy à? Còn ai nữa!”
Trương Dương nói: “Kiều lão, bí thư Cố!”
Tiết lão mỉm cười gật đầu: “Cậu nói vậy là tôi tin rồi, bí thư Cố mà cậu nói đến là Doãn Tri sao?”
Trương Dương gật đầu.
Tiết lão nói: “Cố Doãn Tri lùi về thành công, trong quan trường thật sự rất ít người có được tâm thái như ông ấy.”
Trương Dương nói: “Ông và bí thư Cố rất quen thuộc sao?”
Tiết lão mỉm cười nói: “Rất quen thuộc!” Lời của ông chỉ dừng lại ở đây, không nói rõ quan hệ của mình và Cố Doãn Tri.
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên làm ngắt quãng cuộc đối thoại giữa họ, Tiết Vĩ Đồng gọi đến giục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2059997/chuong-954-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.